• Xamvn đã chuyển sang Xamvn

    Nhóm share hàng, và bốc phốt hàng lởm 👉 checkerviet

Tình dục - nuôi dưỡng mà cũng giết chết tình yêu (Câu chuyện của một thằng đàn ông hư hỏng).

vannguyen1994

Active member
- Cậu ta nói, điều cậu ta tự hào nhất là tình yêu với người bạn gái của mình.
Tôi hơi ngỡ ngàng với câu trả lời đó. Tôi cười bật ra, hơi có ý "khinh thường", thậm chí cười chê TGĐ sao lại đánh giá cao một câu trả lời buồn cười như thế. Đành rằng có thể đó là câu trả lời thật lòng, nhưng nó chẳng có ý nghĩa gì cả. TGĐ mỉm cười nhìn tôi:
- Có phải anh đang cười nhạo đó là câu trả lời rất không chuyên nghiệp không?
- Thứ lỗi cho tôi nói thẳng, vâng, tôi thật sự nghĩ đó là câu trả lời buồn cười nhất mà tôi có thể nghĩ đến.
- Cậu biết tại sao tôi thích câu trả lời đó không?
- Thật lòng tôi không hiểu.
- Vì điều đó chứng tỏ cậu ta là một con người có tâm và có tầm. Có tâm thì rất rõ rồi. Họ gắn bó với nhau từ thời thơ ấu. Đó là một tình yêu đáng ngưỡng mộ. Có tầm vì cậu chỉ có thể lãnh đạo một tổ chức như công ty chúng ta phát triển mạnh mẽ nhất bằng cách khơi gợi cảm hứng. Và cậu biết đấy, tình yêu là cảm hứng mãnh liệt nhất của con người. Tất nhiên, chỉ có cảm hứng thôi thì chưa đủ. Có lẽ tôi không cần nói cậu cũng biết, cậu ấy là một người có trí tuệ đáng ngưỡng mộ.
Tôi không thấy có lí do gì để không tin tưởng vào thành công của thị trường khi giao cho cậu ấy. Giống như bài phát biểu của cậu ấy sáng hôm qua, cậu ấy có một tấm lòng. Và rõ ràng là cậu cũng chứng kiến cách cậu ấy truyền nhiệt huyết cho người khác bằng sự chân thành của mình. Chẳng vậy mà cậu ấy có thể gọi tên từng người và hiểu rõ về hoàn cảnh của họ. Tôi tin rằng dù anh đã làm việc ở đây một vài năm nhưng anh cũng không thể nắm hết được những thông tin này.
- Tôi không thích tọc mạch vào chuyện người khác.
- Quan tâm và can thiệp là 2 chuyện khác nhau. Tôi nghĩ anh hiểu điều này. À phải, anh nói đến cơ hội. Anh nến biết, người khá thì sẽ chờ cô hội đến để nắm bắt, nhưng người giỏi sẽ tự tạo cơ hội cho mình. Anh thắc mắc tại sao anh không có một cơ hội công bằng với Eric. Anh nhầm, tôi không ngẫu nhiên chạy ra đường và túm lấy cậu ấy rồi đưa cho cậu ấy cơ hội. Cậu ấy là người đã dùng rất nhiều cách để tiếp cận tôi, đưa bản thảo kế hoạch tái cơ cấu cho tôi. Cậu ấy tự tạo cơ hội cho mình.
- Tôi không có ý nói cậu ta không giỏi. Tôi chỉ là...
 

vannguyen1994

Active member
- Tôi biết. Anh không phục vì cậu ta trẻ tuổi? Anh bạn của tôi, thế giới ngoài kia không quan tâm đến gì khác là kết quả anh làm được những gì. Tôi biết anh cũng là một người rất có năng lực. Nhưng năng lực của anh là trong ngắn hạn. Còn người lãnh đạo cấp cao cần phải nhìn dài hạn. Điều đó không có nghĩa là anh sẽ không bao giờ trở thành lãnh đạo cấp cao.

Miễn là anh chỉ cho chúng tôi thấy anh có tâm nhìn, và như tôi đã phân tích, anh có "cái tâm". Còn tại thời điểm hiện giờ, tôi không muốn có bất kì hiềm khích nào xảy đến với Eric chỉ vì định kiến rằng cậu ấy trẻ nên không làm được việc. Anh hiểu ý tôi phải không anh Tiến, hay Thomas?

- Vâng.

Tôi hiểu. Cuộc nói chuyện này không phải là để tâng bốc tôi, không phải để đề bạt tôi, thậm chí cũng không phải để kiểm tra năng lực của tôi. Nó chỉ có một mục đích duy nhất ngay từ đầu là nhắc nhở tôi đừng có gây phiền hà cho thằng chó kia. Tôi uất hận vô cùng. Tại sao tự nhiên lại xuất hiện một thằng công tử bột chiếm lấy tất cả những gì mà tôi mong muốn, tôi ước ao có được: vị trí, danh tiếng và cả tình yêu của Thu. Tôi vẫn không hiểu tôi có điểm gì thua kém?

Mặc dù rất căm phẫn, nhưng tôi biết, tôi không thể gây chuyện gì quá lộ liễu. TGĐ đã ra tối hậu thư như vậy, có nghĩa là ông ta rất đề cao Ngọc và nếu tôi phá hoại anh ta, tôi cũng chẳng thể sống yên. Nên tôi tạm thời áng binh bất động chờ thời cơ. Tôi cũng không tin trong vòng 6 tháng ngắn ngủi, nó có thể làm được gì to tát.
 

vannguyen1994

Active member
Guồng máy công ty bắt đầu hoạt động rất khác do những thay đổi mà Ngọc mang lại. Đó là điều khiến tôi rất ngạc nhiên. Đôi khi những thay đổi đó rất nhỏ thôi, nhưng nó lại tác động rất lớn đến tâm lý của công ty và đại lý. Tất cả mọi người làm việc hăng say và vui vẻ. Đi đến đâu cũng nghe người ta bàn tán, kể cho nhau nghe những câu chuyện của Ngọc, rồi suýt soa sao có người đàn ông hoàn hảo đến thế.
Sau 3 tháng, một vài công trình của công ty đã hoàn thành. Tinh thần của mọi người lên rất cao. Họ thật sự muốn đến công ty để làm việc và sục sôi lòng biết ơn để báo đáp những đãi ngộ rất tử tế mà công ty dành cho họ. Ngay cà nhân viên và đại lý của đối thủ cạnh tranh cũng đánh tiếng muốn gia nhập công ty tôi. Nói thật, đến lúc này tôi muốn bỏ việc. Tôi không thể sống dưới ánh hào quang của Ngọc. Tôi bị dằn vặt hàng ngày bởi sự ghen tức.

Báo cáo quý cho thấy doanh số tăng hơn 30% so với cùng kỳ năm ngoái. Tất cả mọi người đều hồ hởi. Ngọc gửi cho mỗi đại lý một phong thư cảm ơn, ký tên trên từng lá thư một chư không in chữ ký sẵn. Đại lý vô cùng cảm kích và tôn sùng chàng ta như thánh. Ngọc cũng tổ chức một chuyến đi du lịch ngắn ngày cho nhân viên văn phòng và đại lý cấp cao.

Tôi nghe bên tài chính nói, công ty chi tiền để ở khách sạn 3 sao với những bữa an trung bình thôi và cũng chỉ đài thọ cho nhân viên. Nhưng Ngọc tự bỏ tiền túi để nâng cấp thành resort cao cấp và cho phép gia đình đi cùng. Tất cả nhân viên đều lao vào làm việc như điên nhưng lại đầy phấn khởi. Thai độ nghiêm túc nhưng tinh thần thì phấn chấn vui vẻ, thoải mái như ở nhà.
 

vannguyen1994

Active member
Nói thật, tôi không thể phủ nhận cậu ta cũng có tài. Nhưng tôi không cam lòng thấy cậu ta cứ thành công rực rỡ như thế. Trước kia, tôi là ngôi sao trong văn phòng, ai cũng phải trầm trò tôi đa tài và giỏi giang. Nhưng từ khi Ngọc xuất hiện, tôi hoàn toàn bị bỏ quên. Tôi quyết tâm lợi dụng cơ hội đi nghỉ này để làm hoạt náo viên, để lấy lại vị trí của mình trong công ty. Cậu ta có thể tạm thời nắm giữ vị trí GĐ này, nhưng, tôi cũng không thể chỉ là một thằng tầm thường như những nhân viên khác. Tôi không có gia đình nên chỉ đi một mình. Tôi chuẩn bị cả đàn oóc. Tôi nhận nhiệm vụ tô chức đêm nhạc cây nhà lá vườn. Tôi thuê cả giàn âm thanh và dự định chính mình sẽ làm MC.

Chúng tôi đi Nha Trang. Buổi sáng họp mặt ở công ty để tất cả cùng ra sân bay. Nếu ai chẳng may đến muộn sẽ tự đi. Bình thường công việc tổ chức những buổi như thế này sẽ do tôi làm. Ai đến muộn, thường sẽ báo với tôi để tôi sắp xếp. Nhưng, Ngọc giao cho mỗi người một việc và chỉ quản lý chung. Dù đi khá đông nhưng mọi người lại rất ngăn nắp và đúng trật tự, khác hẳn với trước đây.

Tôi đang đứng hút thuốc nói chuyện với một số đồng nghiệp nam và chồng của một số đồng nghiệp nữ thì thấy một nhóm xì xào rất ồn ã. Tính tôi vốn muốn kiểm soát mọi việc nên nhập hội để xem có chuyện gì. Tôi nhìn thấy Thu, đang đứng bên Ngọc, bị bao vây bởi một đám nhân viên nữ. 2 người họ mặc áo đôi. Tất cả đều xúm xít khen nàng xinh đẹp và trong họ như "kim đồng ngọc nữ".

- Chị cũng cứ thắc mắc không biết thiếu nữ nào mà lại nắm giữ được trái tim của GĐ nhà chị. Bây giờ thì biết rồi. Xinh hơn cả hoa hậu thế này cơ mà. Đúng là một cặp trời sinh nhỉ!

- Dạ chị quá khen - nàng cười tít mắt trả lời.

- Thế bao giờ cưới? - Một nhân viên lớn tuổi hỏi rất tọc mạch.

- Ơ, em vẫn đang đi học chị ơi. Với lại, còn trẻ mà, cứ chơi đã chứ - Nàng thản nhiên trả lời.

- À chị nhầm chị nhầm, là GĐ nhà chị phải tìm cách nắm giữ trái tim em mới đúng - chị ta đá lông nheo sang Ngọc.

- Chị yên tâm. Thu đã hứa gả cho em rồi.

- Ai hứa gả cho cậu thế? Nhận vơ quá.

- Sao, cậu định chối hả? Nhận 2 cái kẹo của tớ hồi 4 tuổi nói là lớn lên sẽ lấy tớ mà? - Ngọc tỏ vẻ rất thản nhiên lên giọng trêu nàng. Cả hội cười phá lên, còn nàng thì tự nhiên véo tai Ngọc.
 

vannguyen1994

Active member
Tôi xót xa nhìn cảnh viên mãn của họ, được chúc phúc bởi tất cả mọi người. Suốt cả đường đi, họ không dính chặt nhau như những cặp tình nhân. Họ đi cùng với nhóm những người chưa lập gia đình, như những người bạn. Những nhân viên mang gia đình theo thì chăm lo cho gia đình mình.
Tôi không biết tự xếp vào nhóm nào, nên đành phải nhập nhóm với 2 người họ. Tôi nhớ đến những lời nàng nói, đúng, tình yêu của họ xây dựng trên tình bạn, nên trông họ rất giống 2 tâm hồn đồng điệu. Họ không cần phải tỏ ra yêu thương mãnh liệt, nhưng trong từng cử chỉ tự nhiên đều cảm nhận được sự quan tâm họ dành cho nhau. Tôi tự nhiên lại trầm tĩnh hẳn khi nhìn thấy họ hạnh phúc như vậy.

Vừa đến nơi, tôi đã lao vào chuẩn bị cho đêm nhạc hội. Tôi không tin Ngọc có thể có nhiều tài lẻ như tôi. Tôi cần phải gây ấn tượng với tất cả nhân viên trong văn phòng, và Thu. Tôi biết nàng có thể nhảy và chơi đàn, tôi nhất định sẽ tìm cơ hội để nhảy cùng nàng trước mặt tất cả mọi người, vừa làm Ngọc bẽ mặt, vừa được gần gũi nàng.

Mọi người về nhận phòng, ai nấy đều rât ưng ý và khen ngợi Ngọc chu đáo. Trong phòng còn có thiệp chào mừng rằng đây là một kì nghỉ để tỏ lòng biết ơn của công ty vì những nỗ lực trong công việc của nhân viên. Trên bàn có 2 chiếc vòng phát quang và mảnh giấy dặn dò tối nay nhớ đeo đến bữa tiệc. Tôi hơi bất ngờ. Tôi không biết Ngọc cũng biết làm những việc thế này.

Tôi đang loay hoay cùng một số nhân viên khu resort lắp điện cho sân khấu thì thấy Ngọc cùng một số nam nhân viên trẻ mặc đồ bơi đứng trên bể. Lúc này mới có 3h chiều. Trông Ngọc không cao to vạm vỡ nhưng khá rắn rỏi, tự tin. Rồi một hình ảnh hút mắt tôi. Thu đang tiến lại gần bể bơi trong bộ bikini màu phấn hồng. Nàng nổi bật với làn da trắng như sứ. Tóc nàng đã buộc gọn gàng. Đi cùng nàng là một số nữ nhân viên khác cũng đang mặc đồ bơi. Có lẽ lúc nãy tôi không tập trung nên không biết nhóm độc thân đã ủ nhau đi bơi.
 

vannguyen1994

Active member
Nàng vừa tiến lại gần bể vừa làm một vài động tác khởi động. Nàng không có thân hình bốc lửa, nhưng thon gọn và mềm mại, nữ tính đến lạ thường. Nàng đang đi khoan thai thì khựng lại, có vẻ như nhìn thấy Ngọc đang đứng trên mép bể. Nàng tăng tốc rồi lao rất nhanh đến đẩy Ngọc xuống hồ bơi, rồi tự mình nhảy xuống. Tất cả mọi người ồ lên cười vang rồi vỗ tay ầm ầm. Nhưng rồi tất cả đểu im lặng khi nhìn thấy họ bơi đôi. Tôi chưa bao giờ thấy cảnh tượng nào khiến cho mình muốn ngắm nhìn hơn thế. Họ lướt với nhau như 1 cặp cá heo, lúc thì lượn vòng quanh nhau, lúc thì bơi song song trên dưới quấn quýt với nhau.

Mọi người đứng trên bờ sau phút há hốc mồm kinh ngạc, tất cả vừa vỗ tay hò hét huýt sáo cổ vũ. "Đẹp đôi quá! Như vận động viên ý nhỉ!" - Anh nhân viên đang lắp loa cùng tôi cảm thán. Tôi thẫn thờ. Tôi không muốn tin rằng mình không còn cơ hội. Chẳng qua họ đã gắn bó với nhau rất lâu rồi nên mới ăn ý như vậy. Tôi cũng có thể tạo nên những thói quen mới cho nàng chỉ gắn liền với tôi, miễn là nàng cho tôi cơ hội.

Họ dừng màn bơi đôi trong tiếng vỗ tay của mọi người. Tất cả nhảy ùm xuống cùng nhau ríu rít. Người thì bơi, người thì bàn luận. Một lúc, tôi thấy Ngọc bế nàng đặt lên thành bể, nàng cúi xuống hôn chàng ta một cái rồi rời đi. Chàng ta ở lại tiếp tục bơi cùng đồng nghiệp. Lòng tôi đau như cắt khi thấy họ âu yếm gần gũi nhau như vậy. Tôi lợi dụng lúc mọi người không để ý, chạy về phía nàng đang đi.

- Thu!

Nàng ngoái đầu lại theo tiếng gọi của tôi.

- Thầy ạ.

Tôi nhìn nàng âu yếm. Khuôn mặt nàng thanh thoát dịu dàng khiến người ta chỉ muốn đặt lên đó những nụ hôn.

- Tối nay tôi sẽ giới thiệu tiết mục nhảy cổ điển. Tôi có thể mời Thu nhảy 1 bản không?

Nàng tỏ ra hơi ngạc nhiên về lời đề nghị của tôi.

- Em hy vọng là thầy đang nói đùa. Vì lời đề nghị này không được phù hợp lắm.
 

vannguyen1994

Active member
Tôi ngượng ngùng bẽ bàng, không biết đáp lại câu hỏi vặn của nàng thế nào, đành gật đầu. Nàng mỉm cười rồi rời đi.

6h tất cả mọi người tụ tập ngoài sân rộng. Sân khấu đã chuẩn bị xong. Tiệc buffet cũng đã được chuẩn bị. Mọi người lục tục lấy nước uống và nói chuyện phiếm. Mấy đứa trẻ con chạy nhảy đuổi nhau chí choé. Tất cả đều ăn mặc rất đẹp, giống như một buổi dạ vũ thật sự. Ai cũng đeo trên tay mình vòng phát quang khiến buổi tiệc lung linh ấn tượng đến mức nhân viên khu resort đều lơ là công việc hương ra phía chúng tôi theo dõi.

Tôi thấy mọi người vỗ tay thì nhìn ra hướng đó và thấy Ngọc trong bộ complê trắng và Thu trong chiếc váy satin châm gối màu ngà, trông họ rất tình cảm. Tôi gần như muốn phát điên khi chứng kiến cảnh đó. Lan(co bé lễ tân) đi ra phía tôi, giật míc trong tay tôi và nói muộn rồi, phải bắt đầu thôi.

- Xin mọi người chú ý lên sân khấu ạ.

Tất cả mọi người lục tục hướng về phía sân khấu. Tôi đang loay hoay tự dưng lại thành đứng trơ ra, không cầm mic nên lùi về phía sau cánh gà.

- Mọi người thấy thế nào ạ?

"Rất tuyệt", "Rất thoải mái" "Rất vui vẻ", "Rất đói" rồi tiếng cười rộ lên.

- Vâng, tôi biết. Nhưng trước khi lấp đầy cái bụng rỗng của mình, tôi xin mời chủ bữa tiệc ngày hôm nay lên phát biểu vài lời. Và các vị nhớ rằng, sở dĩ chúng ta có căn phòng đẹp thế này, được ăn đồ ăn ngon thế này là nhờ có nhân vật ấy. Xin mời GĐ Ngọc có vài lời - Tất cả vỗ tay rào rào, tiếng huýt sáo vang lên váng cả óc.

- Cám ơn chị Lan. Thật ra tôi chẳng làm được gì mấy nên không dám nhận lời chia sẻ vừa rồi của chị Lan. Tất cả những gì anh chị được hưởng ngày hôm nay là bởi vì anh chị đã làm việc rất chăm chỉ. Đó là anh chị trả công cho chính mình chứ không phải tôi. Thậm chí tôi còn phải cảm ơn anh chị vì đã trả lương cho tôi mới đúng. - Tiếng cười vang rần khắp sân.

- Vì vậy, hãy ăn hết mình, chơi hết mình, vui hết mình vì anh chị xúng đáng được như vậy. Cheers - Ngọc giơ li rượu cầm trong tay. Tất cả mọi người đồng loạt hô "cheers”.
 

vannguyen1994

Active member
Chờ mọi người ăn uống sau khoảng nửa tiếng, tôi quyết định thể hiện. Tôi cầm mic và lên sân khấu bắt đầu phô diễn bản thân mình.

- Chào các anh chị - Tất cả quay hướng ra phía sân khấu. Ánh mắt tôi thì hướng về Thu. Nàng đẹp quá, thánh thiện như một nàng tiến giáng trần.

- Chắc các anh chị đã ăn hòm hòm rồi. Sau đây tôi xin giới thiệu màn trình diễn văn nghệ do chính các nhân viên của chúng ta trình bày. - Cả sân vỗ tay rầm rầm - Tiết mục đầu tiên, để khởi động, tôi xin tặng anh chị một bài hát "Nếu em là người tình".

Lại một tiếng vỗ tay rầm rầm nữa vang lên. Tôi cất tiếng hát chăm chút nhất có thể, vừa tự chơi đàn vừa nhìn nàng đắm đuối. Tất cả tâm tư tình cảm tôi đặt hết trong bài hát. Nhìn từ trên xuống mới thấy nàng nổi bật thế nào, như một tia sáng từ mặt trăng chiếu xuống giữa đám đông tù mù. Khi tôi vừa hát xong và tiếng vỗ tay còn chưa dứt thì tiếng Lan lại vang lên.

- Cảm ơn thầy Tiến. Bài hát rất hay, còn ai ở đây cũng biết thầy hát hay rồi - Mọi người cười ồ lên - Các anh các chị, tôi được biết GĐ của chúng ta nhảy cổ điển rất đẹp.

Tiếng reo hò ầm ĩ đầy hứng khởi từ phía dưới. Tự nhiên tôi cảm giác mình như người thừa đứng trên sân khấu. Tôi giận con bé Lan kinh khủng. Tại sao nó làm việc không tổ chức gì cả, cứ cướp diễn đàn như vậy. Bên dưới vẫn cứ reo hò ầm ĩ và hướng về phía Ngọc.
 

vannguyen1994

Active member
Ok, đồng ý là nam chính muốn được yêu thương, muốn được quan tâm, nhưng k phải theo cách khiến ng khác miễn cưỡng quan tâm mình. K phải cách bày trò hại ng khác để có lợi ích cho mình. Nam chính đang vì lợi ích của mình mà bất chấp nhiều thứ. Đó là sự ích kỷ bác ạ.
Chào bác, bây giờ em mới có tâm trạng trả lời câu hỏi của bác dù em không biết bác còn chơi diễn đàn thiendia nữa không ? Gần đây cuộc sống của em không tốt cho lắm, nhưng bác có thể nói câu này là bởi vì bác chưa bao giờ rơi vào tình cảnh như ông chủ topic toimuonduocyeu hay em. Em cũng từng rơi vào tình cảnh thất thế không ai quan tâm, nên luôn muốn có người làm bạn, tâm sự với em. Em nghĩ ông toimuonduocyeu cũng vậy, bác không ở trong tình cảnh của ông ấy, không sống trong nghèo hèn, nên bị người khác khinh thường, xa lánh. Nên luôn làm mọi cách để được người khác quan tâm, chú ý, yêu thương thực sự. Nên bác không hiểu được đâu. Ngay cái tên ông ấy đã nói lên điều ông ấy muốn có nhưng không có được. Bác mà trong tình cảnh của ông toimuonduocyeu hay em, bác cũng sẽ trở nên giống ông ấy hay là em. Chẳng qua do gia đình bác khá giả, có điều kiện. Nói thật hình như lần đầu tiên em đọc truyện này trên webtretho vào năm 2016 thì phải, em đã bất ngờ vì thì ra em không cô độc và còn có người giống em đến thế. Bác còn gì để nói không ?
 

vannguyen1994

Active member
- GĐ biết phải làm gì rồi chứ ạ? - Huệ tiếp lời đầy trêu ghẹo.

Tôi đứng như tượng khi thấy Ngọc dắt tay nàng hướng lên phía sân khấu. Cùng với bộ cánh ton-sour-ton rất đẹp và dưới ánh đèn sân khấu, họ sáng rực như hạ trần từ chốn thần tiên. Họ trao đổi với nhau gì đó rồi nói với Lan. Sau một,hai phút, Lan tiếp lời.

- Vâng, và bây giờ các anh chị sẽ được thương thức một điệu nhảy tình cảm da diết, một màn trình diễn có một không hai, ai có máy quay xin hãy khởi động ạ. Xin giới thiệu điệu nhảy Rhumba, được thực hiện bởi GĐ Ngọc và bạn gái - Cả sân vỗ tay rầm trời.
 

vannguyen1994

Active member
Điệu nhạc vang lên, tình khúc Casablanca. Tôi choáng váng và hơi ngỡ ngàng trước sự phối hợp của họ. Họ như đang kể một câu chuyện tình bằng những động tác, những bước nhảy của mình. Cả sân im phăng phắc. Nàng thì dịu dang tha thướt, Ngọc thì cứng rắn mãnh liệt cùng với nhạc đệm rất tha thiết. Tôi quên mất, nàng từng được giải nhất đôi nhảy đẹp học sinh sinh viên thành phố. Bạn nhảy của nàng, có thể là ai khác? Họ kết thúc điệu nhảy bằng một nụ hôn. Hình ảnh quá đẹp, quá lãng mạn. Tôi không còn lời nào để nói.

Tất cả nữ giới trẻ trong công ty đều chết mê chết mệt Ngọc. Tôi hoàn toàn mất vị trí của mình. Tôi chán nản và điên cuồng với suy nghĩ mình đã mất tất cả. Tôi căm ghét Ngọc, cứ như thể thằng nhóc đó sinh ra để khắc chế tôi vậy. Tôi cáo mệt rồi về phòng, bỏ dở bữa tiệc.
 

vannguyen1994

Active member
Tôi nằm vật ra giường, cố gắng xua đi những hình ảnh êm ái hạnh phúc của họ, nhưng những tiếng đàn hát ngoài sân, nào là "điều giản dị", nào là "flying without wings" cứ như những nhát dao găm vào tim tôi. Tôi không tài nào chợp mắt được. Người tôi bứt rứt khó chịu. Đầu tôi như muốn nổ tung. Cho đến tận khuya khi tiếng nhạc đã dứt, tôi đoán bữa tiệc đã tàn, mà tôi vẫn không sao ru cho mình quên được.

Không, tôi không thể không có nàng. Tôi mặc quần áo rồi lao ra khỏi phòng và đi tìm nàng. Tôi gõ cửa phòng nàng nhưng không có ai mở cửa. Tôi đi dọc các hành lang, các chỗ nghĩ chân, nhân viên khu resort đang dọn dẹp những tàn dư của bữa tiệc. Tôi nhìn thấy nàng ngồi ngoài bãi biển, bên cạnh Ngọc. Nàng đang ngả vào vai Ngọc, còn Ngọc quàng tay ôm nàng. Họ đang ngồi quay lưng về phía tôi và hương ra biển. Tôi không giữ được bình tĩnh, tiến gần lại định phá bĩnh họ. Nhưng khi tôi đang bước lại gần, một giọng nói cất lên làm tôi giật mình:

- Thầy Tiến đi đâu mà mọi người tìm mãi không được.

Đó là Minh, một đại lý cấp cao trong công ty, khoảng hơn 40 tuổi. Minh nổi tiếng đứng đắn đàng hoàng và rất được lòng mọi người. Trong đầu tôi đang sôi sục ý nghĩ trả thù "tình yêu". Tôi biết Minh có một gia đình hạnh phúc. Tôi càng cáu gắt như thể Minh đang ra oai với sự bất hạnh của tôi vậy. Minh tiến gần về phía tôi, tay đang cầm một chai rượu. Minh nhìn về phía tôi đang hướng tới rồi tiếp lời

- Đúng là tình yêu cổ tích thầy nhỉ! Ai mà ngờ là có tình yêu từ năm 4 tuổi chứ! Em với xã nhà em yêu lâu lắm cũng chỉ từ hồi 17, 18 thôi.

Lời nói của Minh càng khiến tôi điên tiết. Đừng có khoe mẽ hạnh phúc với tôi nữa được không. Bỗng dưng tôi có ý nghĩ điên rồ là muốn phá vỡ hạnh phúc của Minh. Có thật sự là hạnh phúc không, hay chỉ là vỏ ngoài bọc đường? Còn thực sự, cô cũng chị là một người đàn bà có những ham muốn tầm thường. Chỉ cần một thằng giỏi làm chuyện đó, thì cô cũng chẳng nghĩ đến chồng lúc ở trên giường với nó. Thoáng nhìn thấy Minh cầm chai rượu trên tay, tôi hỏi Minh:

- Chị Minh mang rượu đi đâu đấy? À, em mua một chai để em với xã nhà em uống. Lần này bọn em không mang con theo, nên coi như làm lại đêm tân hôn. Phòng em cách âm. haha.

Tôi cau mày nhưng lòng lại như nhen nhóm một ý đồ. Muốn hạnh phúc ư? Đừng mơ nhé.

- Cho tôi xem chị mua chai gì nào?

Minh đưa tôi chai rượu.
 

vannguyen1994

Active member
- Chai này men có từ năm 2006 thôi à? Tôi có một chai ngon hơn, men từ 2000. Nếu không ngại có thể đến phòng tôi lấy.

- Có phiền thầy quá không ạ? Rượu ngon thế làm sao em dám lấy của thầy?

- Nếu ngại, có thể cho tôi uống vài li với anh nhà.

- Vậy thì còn gì bằng ạ.

- Ừ thế Minh cứ về phòng đi rồi tôi mang sang cho.

- Vâng, thế vợ chồng em chờ thầy nhé.

Tôi về phòng, lấy chai rượu ngon đã chuẩn bị sẵn, chai rượu tôi định rủ Thu cùng thưởng thức, chộp thêm vài viên thuốc ngủ tôi mang theo phòng khi cần. Tôi gõ của phòng Minh. Minh và chồng đã ngồi sẵn chờ tôi, trên bàn có 3 li sạch sẽ. Tôi làm một vài động tác mở rượu rồi nói muốn ướp rượu trong tủ lạnh một chút, uống đến đâu rót đến đó.

Tôi xung phong rót rượu. Tôi rót rượu ngon cho chồng Minh, không quên bỏ vào mấy viên thuốc ngủ. Sau vài ba li, chồng Minh đã gần như gục hẳn, không còn biết gì nữa. Tôi cùng Minh vác chồng lên giường. Và khi Minh đang chăm chút đắp chăn cho chồng mình, tôi ôm chầm lấy Minh từ phía sau và đè nàng xuống giường. Minh giật mình và hô toáng lên, nhưng Minh quên mất: phong Minh cách âm.

- Thầy Tiến, thầy say rồi, thầy làm gì thế.

Tôi chẳng nói gì, vẫn cứ tiến hành những gì tôi cần phải làm. Tôi không sỗ sàng cưỡng đoạt Minh, tôi chỉ làm những việc mà tôi biết sẽ kích thích cơ thể người phụ nữ mà thôi. Thỉnh thoảng, liếc nhìn sang bên cạnh thấy chồng Minh đang say giấc, tôi lại càng hứng. Minh vẫn cố gắng phản kháng nhưng không thành.

Cho đến thời điểm, khi cơ thể bị kích thích đến đỉnh điểm, chính Minh là người van xin tôi quan hệ với nàng. Tôi biết nàng đã quên thằng chồng của mình. Tôi cực kì phấn khích với cảm giác này, ngoại tình với vợ của người đàn ông đang nằm ngay bên cạnh. Cảm giác chiến thắng tuyệt đối và hạ nhục đối thủ không còn ngóc đầu dậy được.

Sau cơn mê mệt, ý thức trở lại, Minh bắt đầu khóc.

- Tại sao thầy lại làm như thế. Thầy đã cưỡng hiếp tôi.

- Tôi đâu có cưỡng Minh. Chính Minh xin tôi làm đi mà.

Minh không nói gì, vẫn tiếp tục khóc.

- Tôi không bao giờ ngờ có lúc mình lại phản bội chồng, lại còn ngay trước mặt anh ấy.
 

vannguyen1994

Active member
Cũng chẳng có gì, em chỉ muốn thông báo từ bây giờ cứ mỗi cuối tuần em sẽ đăng truyện này lên diễn đàn thiendia.
 

Please

Active member
Đây là 1 câu chuyện có thể là có thật, trong số các câu chuyện em đọc được trên mạng hiện nay. Em cảm thấy câu chuyện khá hay và thực tế, nhưng hiện tại trên các trang truyện không có bản đầy đủ, nên em sao chép mỗi nơi 1 ít để có cái cho các bác đọc. Cùng đọc và cảm nhận nhé.
Nguồn: của bác Toimuonduocyeu trên webtretho.

Bây giờ người ta nói đến chuyện ngoại tình nhan nhản, người ta không hiểu tại sao ngoại tình lại trở thành vấn nạn trong xã hội hiện nay. Tôi muốn kể câu chuyện của mình, không hẳn là một trong những câu chuyện ngoại tình tiêu biểu, nhưng có lẽ mọi người sẽ có cái nhìn rõ hơn về việc ngoại tình.


------------------------------

Tôi có một cuộc đời không phẳng lặng. Có thể nói, tôi trải qua rất nhiều đắng cay, ngọt bùi ở đời, điều duy nhất tôi muốn là được yêu thương và trân trọng. Chẳng lẽ khó thế sao. Nhà tôi ở phía rìa Hà Nội. Từ bé tôi không phải là một đứa nổi trội. Tôi sinh ra trong một gia đình tan vỡ. Nói chính xác thì mẹ tôi đi bước nữa với bố tôi và sinh ra 2 anh em tôi. Đến năm 6 tuổi tôi mới biết mình có mộg người chị cùng mẹ khác cha. Hồi đó, vì mẹ sinh con gái nên người ta bỏ rơi mẹ, mẹ đành cho chị tôi cho người khác nuôi và lập gia đình với bố tôi. Dưới tôi còn một người em trai kém tôi 5 tuổi. Tôi không đẹp trai, nếu không nói là tôi rất tự ti về khuôn mặt mình. Từ hồi dậy thì, mặt tôi đã rất nhiều mụn và chưa bao giờ có xu hướng giảm. Tuy vậy, tôi lại khá cao ráo. Tôi nghiện thuốc nặng. Một ngày không hút đủ 1 bao tôi không tháy thoải mái. Chắc do học ngành sư phạm nên tôi có tài ăn nói. Tôi có thể làm hoạt náo viên trong một nhóm đông người, hoặc có thể thủ thỉ tâm sự và thuyết phục 1 người. Khi tôi muốn, nhất định tôi sẽ có thể khiến họ làm theo ý mình. Tôi rất tự tin về khả năng này của mình. Nhà tôi không khá giả nhưng cũng không thiếu thốn. Tuy vậy, từ hồi còn đi học tôi đã làm thêm nhiều nghề để kiếm thêm tiền tiêu vặt và có nhiều kinh nghiệm sống. Vì vậy, so với các bạn cùng tuổi, tôi va chạm xã hội sớm hơn và chững chạc hơn rất nhiều.

Mối tình đầu của tôi là Huệ. Gọi là mối tình đầu có đúng không nhỉ. Hình như Huệ chưa bao giờ nói yêu tôi. Chúng tôi cùng học Cao đẳng sư phạm Hà Nội. Huệ viết rất đẹp, nên tôi cũng rèn chữ của mình thật đẹp để xứng với nàng. Huệ rất xinh, nhà nàng ở Hà Giang. Những cái đuôi theo nàng cứ ngày một dài ra. Tôi không sấn xổ theo nàng, mfa chỉ rình đúng lúc nàng cần là tôi có mặt. Vì va chạm nhiều ngoài xã hội nên tôi có rất nhiều tài lẻ. Tôi có thể hơi guitar, keyboard, tôi hát cũng khá vì giọng tôi trời sinh trầm ấm. Tôi cũng tự học nhảy cổ điển. Có lẽ vì tôi có nhiều "công dụng" như thế nên tất nhiên Huệ cũng hay đến tìm tôi. Huệ không coi tôi là bạn trai, chỉ là nàng cứ đến bên tôi mọi lúc nàng cần. Nàng không phản đối nếu tôi có những cử chỉ tình cảm với nàng, nhưng nàng không bao giờ thừa nhận chúng tôi là một cặp. Nàng giải thích với mọi người rằng chúng tôi là bạn thân. Nhiều tài lẻ, lại tâm lý, tôi biết chắc Huệ có tình cảm với mình, hoặc ít nhất là thích ở bên cạnh mình. Tôi hay bày trò tạo ra những tình huống hay khung cảnh lãng mạn. Tôi biết chắc Huệ không thể thoát khỏi lưới tình tôi đã giăng ra. Đúng như vậy, dù chẳng bao giờ nói yêu, nhưng nàng để cho tôi ôm nàng, hoạc hơi động chạm nàng. Nàng ngồi sau xe tôi ôm tôi chặt cứng để bầu ngực áp sát vào lưng tôi. Những lúc như vậy, lửa tình trong tôi thường cháy hừng hực. Tuy vậy, Huệ không bao giờ để cho tôi đi quá giới hạn, lúc nào cũng chỉ là âu yếm bên ngoài. Tôi cũng là một thằng chăm tìm hiểu giới tính, nên tôi biết, những cử chỉ của tôi chắc chắn chạm được những khao khát thầm kín nhất của nàng. Chỉ có điều, ý chí của nàng thật lớn. Nàng để cho tôi giúp nàng thoả mãn khát khao nhưng cái ngàn vàng của nàng thì đừng hòng lấy được. Tôi biết tại sao, vì nàng thích tôi nhưng không ưng tôi. Tại tôi xấu, nhà tôi cũng chẳng khá giả. Nàng biết nàng có thể tìm được một thằng chồng giàu có thể giúp nàng đổi đời, nên nàng giữ khư khư cái giá của mình.
Buồng
 

vannguyen1994

Active member
- Chẳng có gì là phản bội hay không phản bội cả. Minh muốn có đêm tân hôn thì tôi cho Minh biết thế nào mới là tân hôn thật sự.

- Thầy thật là ác.

- Sao lại ác. Tôi làm cho Minh sung sướng còn gì. Đừng nói với tôi, Minh không thích.

Minh im lặng. Còn tôi thì hả hê và rời đi.Hôm sau chúng tôi chạm mặt ở chỗ ăn sáng. Minh tránh mặt tôi còn tôi vẫn tỏ ra thản nhiên như không có việc gì. Chồng Minh vẫn bình thản, anh ta không hề biết chuyện xảy ra đêm qua, rằng vợ mình đã ân ái điên cuồng với một thằng đàn ông khác ngay trên chiếc giường mình đang nằm. Tôi nhếch miệng cười khi nghĩ đến việc đó. Ngay lúc này tôi thấy Thu và Ngọc đi vào. Họ đang cầm trên tay một con diều. Tôi tránh không nhìn họ. Tôi căm ghét chứng kiến hạnh phúc của họ.

Nhưng ngày sau đó, tôi có trò chơi mới là gạ tình những đại lý nữ đã có chồng. Tôi thích chinh phục những người luôn tỏ ra có một gia đình hạnh phúc. Tất cả bọn họ, đều quằn quại sung sướng trên giường của tôi. Tôi tự hỏi, đàn bà có phải chỉ chung thuỷ cho đến khi họ có cơ hội để phản bội hay không?

Sau 6 tháng, tình hình kinh doanh của công ty khả quan trông thấy, nhân viên đại lý hứng khởi làm việc. Ngọc cũng đến lúc rời đi. Tôi biết, sau khi tốt nghiệp, chắc chắn cậu ta sẽ nắm giữ vị trí này một cách chính thức. Vì vậy, tôi cũng bắt đầu tìm việc mới. Tôi không muốn làm việc dưới trướng cậu ta. Tôi không muốn xếp sau cậu ta. Nhân viên tổ chức một buổi liên hoan chia tay Ngọc. Bọn đàn ông chúng tôi cũng uống kha khá. Tôi cũng hơi ngà ngà nên tự dưng lại thành thật với lương tâm mình. Tôi ngồi cạnh Ngọc, hỏi chuyện:

- Làm thế nào mà cậu cưa được cô gái xinh đẹp giỏi giang như thế? Có mánh khoé gì không chỉ cho bậc đàn anh nào. Cậu không sợ mất sao?

Tôi thật sự muốn biết, Ngọc đã dùng cách nào mà khiến Thu không bao giờ muốn rời xa. Thu dành cho cậu ta tất cả như thể họ là định mệnh của nhau vậy. Ngọc cười, vỗ vai tôi:
 

vannguyen1994

Active member
- Em dùng tình yêu anh ạ. Thứ duy nhất có thể mang đến tình yêu của một người là tình yêu chân thành. Nếu anh dùng mánh khoé, cô gái đó có thể ngả vào vòng tay anh, nhận lời yêu anh hay gì gì đó, nhưng trái tim nàng sẽ chỉ thuộc về anh trong một lúc. Nàng sẽ nhanh chóng lại ngả vào vòng tay người khác với mánh khoé cao siêu hơn.

Tất nhiên, Thu vô cùng xuất sắc, em cũng đã từng sợ mất Thu. Anh không biết đâu, hồi cấp 3, số đuôi theo nàng dùng lá trên rừng đếm cũng không hết. Bọn nó suốt ngày tặng hoa, tặng quà, làm thơ, viết nhạc đủ thứ. Nhưng, duyên mà anh, nàng lại chọn em. Em chỉ có thể cố gắng hết sức mình để xứng đáng với tình cảm của nàng.

- Nhưng nàng thì chỉ có một, nên chỉ có 1 người sở hữu được nàng - Tôi nói đầy buồn bã.

- Anh đừng dùng từ sở hữu. Không ai có thể sở hữu ai cả. Con đường duy nhất tiến vào trái tim một người con gái tốt là sự chân thành. Nếu đã chân thành mà anh vẫn không thể mở cửa trái tim nàng thì không còn cách nào khác. Đừng cố gắng chiếm giữ. Em với Thu, ngoài tình yêu, chúng em còn có tình thương, tình nghĩa, tình thân. Em chỉ mong cô ấy hạnh phúc nhất có thể dù người mang lại hạnh phúc ấy là ai đi nữa. May mắn thay em lại chính là người đó. Còn cô ấy, cô ấy trong trắng và tinh khiết lắm, nên cô ấy rất chung thuỷ.

Vấn đề ở đây là cô ấy không cần phải cố gắng để chung thuỷ. Cô ấy đi theo lời trái tim mình, thì tự khắc sẽ chung thuỷ. Em biết hiện giờ có nhiều phụ nữ có chồng, yêu chồng nhưng vẫn ngoại tình, vì họ đi theo dục vọng chứ không phải trái tim. Họ có thể lên giường với người khác nhưng tình yêu lại dành cho chồng mình. Em cũng không hiểu sao lại có những người đàn ông làm việc đó với phụ nữ có chồng. Thay vì tự hào vì gạ gẫm được nhiều phụ nữ, sao họ không thấy xấu hổ vì mình thật ra giống như công cụ tình dục của những phụ nữ đó thôi?

Tôi giật mình nghe Ngọc nói, cứ như thể cậu ta cố ý nói cho tôi nghe vậy. Tôi trầm tư suy nghĩ. Phải. Hình như tất cả bọn họ đều tôn sùng tôi ở trên giường, nhưng sau đó, họ vẫn có người khác để yêu thương. Họ không yêu tôi, họ chỉ thích chung đụng với tôi mà thôi, bởi vì tôi cũng chưa bao giờ dùng trái tim để đối xử với họ.
 

vannguyen1994

Active member
Sau khi Ngọc quay trở lại Mỹ 2 tháng thì tôi tìm được công việc mới và rời công ty. Tôi cũng không bao giờ cố gắng để gặp lại Thu, dù tôi biết, tình yêu tôi dành cho nàng có lẽ sẽ không bao giờ phai. Không ai có thể so sánh với nàng trong mắt tôi. Tôi cố gắng làm việc và chăm chỉ tìm hiểu nhiều lĩnh vực. Tôi bắt đầu gặt hái được một số thành công nhất định, thu nhập cũng tăng cao. Lúc này tôi đã gần 40 tuổi.

Trong một lần đi làm việc với ngân hàng để đàm phán khoản tín dụng, tôi gặp Nhung. Nhung gợi toi nhớ rất nhiều đến Thu. Nhung cũng xinh xắn, trông đàng hoàng giản dị. Tất nhiên cái thần thái cao sang thì Nhung không có, nhưng Nhung cũng trẻ trung, có học thức và một công việc ổn định. Cư tự nhiên như thế, tôi phải lòng Nhung. Nó không mãnh liệt như tình cảm tôi dành cho Thu, nhưng dịu dàng êm đềm.

Tôi theo đuổi Nhung và đối xử với nàng chân thành nhất có thể. Lúc đầu, nàng hơi cự tuyệt vì biết tôi đã từng có một đời vợ và con riêng. Nhưng tôi vẫn kiên trì theo đuổi nàng, có mặt và không quản ngại giúp đỡ nàng những lúc khó khăn, lắng nghe những tâm sự của nàng, và thật lòng tôi không đòi hỏi gì ở nàng hết. Tôi đã nghĩ, kể cả nàng không chấp nhận tôi, tôi cũng không thù oán gì. Tôi chỉ muốn một chút thảnh thơi trong lòng mình, tôi không muốn thù hằn ganh ghét tị nạnh hay bứt rứt vì không đạt được những gì mình muốn nữa. Những cảm xúc đó tôi trải qua hết rồi. Nên tôi cảm thấy yêu mến nàng, thì tôi thể hiện là tôi yêu mến. Tôi không dùng thủ đoạn, không dùng mánh khoé, không lên kế hoạch gì nữa, tôi cứ để cảm xúc của mình dẫn đường thôi.

Có lẽ Ngọc đúng, sau một thời gian tôi cứ đi bên nàng dịu dàng như thế, nàng chấp chận tình cảm của tôi. Nửa năm sau đó thì chúng tôi làm đám cưới. Tôi vỡ oà trong hạnh phuc vì dù cuộc đời lỡ dở nhưng vẫn có thể tìm được một người con gái tốt như Nhung làm vợ. Tôi yêu thương và chiều chuộng nàng như một vật báu trên tay. Tôi mua một căn hộ nhỏ để chúng tôi ở riêng. Rút kinh nghiệm của cuộc hôn nhân trước, tôi không muốn có bất kì sự bất tiện nào cho Nhung khi phải sống với bố mẹ chồng.
 

vannguyen1994

Active member
Cũng không có gì, em chỉ nói. Từ bây giờ cứ mỗi thứ 7 hằng tuần em sẽ cố gắng copy truyện của anh toimuonduocyeu lên diễn đàn thiendia.
 
Top
Tắt Quảng Cáo