• Xamvn đã chuyển sang Xamvn

    Nhóm share hàng, và bốc phốt hàng lởm 👉 checkerviet

Tình dục - nuôi dưỡng mà cũng giết chết tình yêu (Câu chuyện của một thằng đàn ông hư hỏng).

vannguyen1994

Active member
- Nhung đã phản bội anh, cô ấy cảm thấy có lỗi nên đã yêu cầu tôi huỷ cái clip để giữ danh dự cho anh. Tất nhiên tôi yêu cô ấy thật lòng nên tôi đồng ý với cô ấy. Chúng tôi qua lại với nhau và đã lên kế hoạch để ở bên nhau lâu dài.

- Như vậy nghĩa là sao? - Tôi ngỡ ngàng quay sang hỏi Nhung.

- Nghĩa là cô ấy chuẩn bị để li hôn với anh. Cô ấy yêu tôi, chứ không yêu anh.

- Em nói đi, có thật không?
 

vannguyen1994

Active member
Nhung đã nín khóc, gật đầu:

- Em xin lỗi. Em biết đã phản bội anh là không đúng. Nhưng em không muốn sống với một người có đời sống tình dục phức tạp như vậy. Em chỉ cần một người cho riêng mình.

Nhung quay sang nắm lấy tay Thành trước mặt tôi khiến trái tim tôi tan nát. Còn Thành thì hả hê cười và ôm Nhung vào lòng. Tôi không biết cậu ta có yêu Nhung thật lòng không nhưng cậu ta thắng rồi, cậu ta đã hạ nhục tôi không ngóc đầu dậy được như tôi đã từng hạ nhục anh rể cậu ta.
Bỗng dưng tôi có một cảm giác chơi vơi đến kỳ lạ. Cứ như thể thân thể tôi đang bay bổng, cố gắng níu lấy một thứ gì đó để giữ cho mình không trôi dạt đi nữa, nhưng tay tôi cũng như không khí vậy, không làm thế nào để chạm vào bất kỳ một thực thể nào khác. Cái cảm giác bất lực đó một cách cuốn

cuống quýt đó, có ai có thể hiểu và chia sẻ cho tôi lúc này.

Bỗng dưng tôi có một cảm giác chơi vơi đến kỳ lạ. Cứ như thể thân thể tôi đang bay bổng, cố gắng níu lấy một thứ gì đó để giữ cho mình không trôi dạt đi nữa, nhưng tay tôi cũng như không khí vậy, không làm thế nào để chạm vào bất kỳ một thực thể nào khác. Cái cảm giác bất lực đó, có ai có thể hiểu và chia sẻ cho tôi lúc này.
 

vannguyen1994

Active member
- Anh đưa em về thu xếp đồ đạc, em dọn tạm qua chỗ anh ở chờ thủ tục li hôn. Anh ta là con cáo trong tình trường, anh không muốn anh ta lại động đến em.

Thành nói rồi kéo tay Nhung đứng lên và rời đi. Tôi như vô thức túm lấy tay Nhung giằng lại, nhưng Thành đã xông vào đẩy tôi ngã xuống ghế. Tôi như tượng đá vô cảm ngồi trơ ở đó. Tôi không còn bất kì một cảm xúc nào có thể gọi tên để miêu tả tâm trạng của mình. Có lẽ chỉ 1 từ: trống rỗng. Đau đớn quằn quại quá khiến người ta không còn cảm giác. Tôi vuc mặt khóc trong lòng bàn tay mình. Hằng ôm tôi vào lòng vỗ về. Tôi chỉ còn Hằng thôi. Tôi ôm Hằng thật chặt như bấu víu lấy pháo cứu sinh cuối cùng. Tôi cũng không biết làm thế nào mà mình vẫn sống sót những ngày sau đó.
Thủ tục li hôn nhanh chóng được hoàn thành vì Nhung muốn vậy còn tôi cũng chẳng có lí do gì để trì hoãn. Trước lúc chính thức li hôn, thỉnh thoảng tôi vẫn nhận được tin nhắn hình ảnh họ thân mật do Thành gửi. Cuộc sống của tôi như địa ngục khi cứ cố tưởng tượng người phụ nữ của mình, vợ mình đang vui vẻ trong vòng tay người khác.

Tôi tìm đến Hằng để giải toả mỗi lần như thế. Hằng dùng cả lời nói và thân thể để xoa dịu tôi. Nhưng sao tôi vẫn thấy chưa đủ. Cái cảm giác thất bại này thật khó chịu. Tôi chơ vơ và cảm thấy lạc lõng. Tôi sợ tôi sẽ chỉ có một mình. Tôi đã từng có rất nhiều người phụ nữ, nhưng không ai trong số họ muốn ở bên tôi cả. Tại sao vậy? Chỉ có Hằng. Hằng nói yêu tôi, yêu từ lần đầu tiên gặp. Có lẽ định mệnh của tôi là Hằng? Trong lúc bấn loạn vì cuộc hôn nhân thứ 2 cũng đổ vỡ, tôi ngỏ lời muốn lấy Hằng làm vợ. Trước sự ngỡ ngàng của tôi, Hằng từ chối. Hằng nói yêu tôi, nhưng chuyện của tôi với Nhung còn chưa nguôi ngoai, Hằng không muốn chỉ là kẻ thế chân.
 

vannguyen1994

Active member
Hơn nữa, dù sao 2 người họ cũng là bạn, chúng tôi lấy nhau ngay như thế không được hay lắm. Tôi cũng thấy những điều nàng nói là hợp lý, nên tạm gác lại. Tôi muốn Hằng dọn đến ở chung với tôi, Hằng cũng không muốn, nói khi nào danh chính ngôn thuận hẵng hay. Vậy là tôi vẫn đêm nằm lẻ bóng. Những lúc nhớ Hằng, tôi đến với Hằng thôi.

Một thời gian sau, nỗi đau trong tôi cũng giảm bớt. Tôi nghe nói Nhung đã lấy Thành. Thật lòng, tôi đã từng ước Thành sẽ bỏ rơi Nhung, để Nhung hối hận và dằn vặt vì đã phản bội người chồng như tôi. Tôi hơi buồn bực khi biết chuyện của họ lại kết thúc có hậu. Tuy vậy, tôi cũng chẳng làm được gì. Thành được tuyển vào một công ty lớn và có tiếng, vị trí cũng khá tốt khiến tôi càng ghen tức. Tôi thúc giục Hằng muốn chúng tôi kết hôn để người khác không dị nghị là tôi bị vợ bỏ theo trai, họ lại đang sống hạnh phúc nữa. Nhưng tôi không hiểu sao Hằng vẫn khất lần. Hằng nói không cảm nhận được tình yêu của tôi nên vẫn chưa muốn cưới. Tôi chán nản không biết phải làm thế nào.

Một cuối tuần tôi mang xe đi rửa bên cạnh một khách sạn lớn. Trong lúc chờ đợi, tôi đi bâng quơ vào khách sạn thì thấy cổng hoa chào cưới. Có lẽ một đám cưới nữa sắp diễn ra ở nơi tráng lệ này. Tôi chưa bao giờ có được một đám cưới đẹp thế này. Đám cưới đầu tiên là lúc tôi còn chưa có tiền. Đám cưới thứ 2 vì gia đình Nhung chẳng có ai đến chúc phúc nên chúng tôi cũng chỉ làm đơn giản. Nó rất khác với cảnh nhộn nhịp vui tươi lộng lẫy của cái đám cưới mà tôi đang tình cờ nhìn thấy.
 

Legrottaglie

Well-known member
Chuyện sắp hết rồi bác.
Nói bạn đừng giận, chứ mình đọc truyện này k còn thấy hứng thú nữa. Vì nhân vật nam chính chỉ toàn tự làm xấu mình. Và cậu ấy xứng đáng như vậy, cuộc sống thiếu niềm tin, thiếu tình yêu thương, chỉ nghĩ đến chiếm đoạt, ghen tị. Cuộc sống vậy mà cũng là cuộc sống sao? Sẽ thật đang thương cho ai ở bên cạnh cậu. Hằng, 1 ng phụ nữ hiện đại, tự lập, thông minh và khí chất, cô đủ tỉnh táo để biết mình muốn gì (sex với Tiến), và đủ tỉnh táo để nhận thấy rằng Tiến k dành tình cảm cho cô.
Mạch truyện đơn giản, dễ đoán, nhiều chi tiết quá lậm về kể lể, thiếu nội tâm nhân vật. Hành động của Tiến dễ đoán, khó gây bất ngờ cho người đọc.
Về nhân vật Tiến hay bác toimuonduocyeu. Có lẽ chính cái tên đã nói lên con ng tác giác: tôi-muốn-được-yêu. Tác giả cô đơn, và muốn được ng khác yêu thương mình, nhưng vì cô đơn quá, nên tác giả đã nhầm lẫn giữa yêu và sở hữu.
Nếu có lời khuyên, mình xin phép khuyên tác giả đổi tên thành: tôi-muốn-yêu-tất-cả-mọi-người.
Tình yêu là thứ cho đi, chính sự yêu thương mọi ng mới là hạnh phúc chứ k phải là có ai đó yêu mình.
 

vannguyen1994

Active member
Cả 2 họ dường như đều rất mãn nguyện. Một giàn nhạc mini ở ngoài phòng cưới chơi những bản nhạc xưa. Các ông, các bà lớn tuổi hò nhau hát những bài tiền chiến. Tôi ngồi ở ghế salon của khách sạn và nhìn về phía đám cưới đó. Đó là đám cưới viên mãn nhất mà tôi từng thấy. Tôi đã dự nhiều đám, nhưng quan khách chỉ đến ăn và đi rất nhanh. Nhưng đám cưới này, dường như tất cả mọi người đều rất vui vẻ, rất hưởng thụ, rất đón chờ. Tôi mỉm cười giá mà mình cũng có một đám cưới như thế.

Tiếng xì xào từ ngoài sảnh khách sạn, có bóng váy trắng lấp ló, chắc là cô dâu chú rể đến rồi. Tôi cũng rất tò mò muốn biết cặp đôi trông thế nào mà lại may mắn có được ngày vui trọn vẹn đến thế này. Và tôi đã vô cùng ân hận vì sự tò mò của mình. Đó là Ngọc và Thu. Nàng đẹp như tiên nữ giáng trần, lộng lẫy và thanh thoát trong chiếc váy cưới rực rỡ. Ngọc mặc một bộ complê trắng, thanh tú và lịch lãm. Họ tay trong tay tiến gần vào trong lễ đường. Tất nhiên tôi không thể vào trong. Tôi cố tránh đi vì thấy một vài đồng nghiệp cũ.

Tôi không muốn gặp ai bất cứ lúc này, càng không muốn gặp trong khung cảnh này tại thời điểm này. Tôi đứng ngoài và nghe bên trong vọng ra những lời giới thiệu, nhưng tiếng cười. Tôi nghe họ trao nhau lời thề hôn nhân. Đám cưới đẹp như mơ của họ như xoáy thêm vào nỗi đau của tôi. Họ đã gặp và yêu nhau cũng đã hơn 20 năm rồi. Tại sao tôi không có một tình yêu như thế? Tôi đã từng nghĩ se hạnh phúc với Nhung, tại sao nàng lại phản bội tôi? Tôi nhớ lại lời Ngọc nói "chỉ có tình yêu chân thành mới mang lại tình yêu chân thành". Chẳng lẽ tôi còn chưa đủ chân thành sao?
 

vannguyen1994

Active member
Tôi như bị thúc giục bởi đám cưới của Ngọc và Thu, lấy xe chạy thẳng đến nhà Hằng. Hằng ngạc nhiên thấy tôi. Tôi ôm chầm lấy nàng thật chặt.

- Anh muốn lấy em làm vợ. Sao em vẫn không đồng ý?

- Vì anh không yêu em.

- Anh có tình cảm với em, thế còn không đủ sao?
 

vannguyen1994

Active member
Haizzzz, em viết truyện này từ năm 2021. Cho đến bây giờ mới là sắp kết thúc. Thời gian trôi qua nhanh quá. Bây giờ nghĩ lại bắt đầu từ khi em viết truyện này từ năm 2021, nhưng có những thứ từ lúc đấy cho đến bây giờ không thay đổi mấy.
 

vannguyen1994

Active member
Nói bạn đừng giận, chứ mình đọc truyện này k còn thấy hứng thú nữa. Vì nhân vật nam chính chỉ toàn tự làm xấu mình. Và cậu ấy xứng đáng như vậy, cuộc sống thiếu niềm tin, thiếu tình yêu thương, chỉ nghĩ đến chiếm đoạt, ghen tị. Cuộc sống vậy mà cũng là cuộc sống sao? Sẽ thật đang thương cho ai ở bên cạnh cậu. Hằng, 1 ng phụ nữ hiện đại, tự lập, thông minh và khí chất, cô đủ tỉnh táo để biết mình muốn gì (sex với Tiến), và đủ tỉnh táo để nhận thấy rằng Tiến k dành tình cảm cho cô.
Mạch truyện đơn giản, dễ đoán, nhiều chi tiết quá lậm về kể lể, thiếu nội tâm nhân vật. Hành động của Tiến dễ đoán, khó gây bất ngờ cho người đọc.
Về nhân vật Tiến hay bác toimuonduocyeu. Có lẽ chính cái tên đã nói lên con ng tác giác: tôi-muốn-được-yêu. Tác giả cô đơn, và muốn được ng khác yêu thương mình, nhưng vì cô đơn quá, nên tác giả đã nhầm lẫn giữa yêu và sở hữu.
Nếu có lời khuyên, mình xin phép khuyên tác giả đổi tên thành: tôi-muốn-yêu-tất-cả-mọi-người.
Tình yêu là thứ cho đi, chính sự yêu thương mọi ng mới là hạnh phúc chứ k phải là có ai đó yêu mình.
Chào bác, bây giờ em mới rep bác do gần đây em bận với do cuộc sống của em ngoài kia gần đây quá không tốt. Bây giờ mới thấy được câu nói của bác để mà rep bác. Em chỉ nói mấy câu.
Thứ 1: Em nghĩ bác là đàn ông con trai, thì sao biết được con Hằng kia nghĩ gì? Em chỉ thấy con bé Hằng kia thuộc loại nhu cầu sinh lý cao. Nó không yêu ai chỉ yêu bản thân, nếu nó có lấy ai. Cũng vì tiền của thằng đàn ông nó lấy.
Thứ 2: Đây là truyện hồi ký, hay truyện dựa trên câu chuyện có thật. Ông toimuonduocyeu viết dựa trên câu chuyện có thật của ông ấy và ông ấy viết lại trên web webtretho. Nên những gì ông ấy viết trong truyện là những chuyện có thật ông toimuonduocyeu đã trải qua. Chứ không phải là truyện sáng tác mà phải có yếu tố giật gân, hài hước, bất ngờ. Còn nếu bác thắc mắc tại sao lối hành văn của ông toimuonduocyeu dễ đoán vậy, thì bác nên tìm ông ấy mà hỏi hay thắc mắc. Chứ em không phải tác giả của truyện này, em chỉ copy lại truyện bên web webtretho. Bác hỏi hay ý kiến với em. Thì em không biết ông toimuonduocyeu là ai để mà đi thắc mắc.
Thứ 3: Cái này em nói rồi nhưng vẫn phải nhắc lại, những việc ông toimuonduocyeu làm là đúng hay sai. Là tùy người phán xét, riêng em thì nghĩ. Ông toimuonduocyeu là nạn nhân, ông ấy là nạn nhân của cái xã hội trọng vật chất, trọng hình thức, trọng tiền bạc này. Trong truyện những người xung quanh ông ấy theo em đoán thấy ông toimuonduocyeu xấu và nghèo nên khinh thường, xa lánh ông ấy. Đấy không phải lỗi của ông ấy, ông ấy chỉ vì muốn được yêu thương và quan tâm nên mới phải làm những chuyện như vậy và cũng là cách để ông ấy phản kháng cái xã hội trọng hình thức, trọng vật chất, trọng tiền bạc này và những người đã khinh thường, xa lánh ông ấy. Và như em đã nói, những chuyện ông ấy đã làm là đúng hay sai tùy người phán xét. Riêng em, em đồng cảm với ông ấy.
Thứ 4: Nếu bác hỏi, sao em lại biết điều thứ 3 để nói cho bác biết. Thì do em từng trải qua bạo lực học đường, bọn bạn học chung của em cũng khinh thường, xa lánh em. Thời đi học bọn bạn học chung của em bắt nạt em. Ngay cả khi đã tốt nghiệp, chúng nó gặp em ngoài đường, chúng nó vẫn nói đểu, chửi rủa, gây sự đánh nhau với em. Nên em hiểu và đồng cảm với ông toimuonduocyeu.
Thứ 5: Và em mất 15 phút để suy nghĩ và viết ra bài viết trên cho bác đọc. Nếu có dài dòng thì bác thông cảm, do em quen cái kiểu hành văn này.
 
Sửa lần cuối:

vannguyen1994

Active member
- Tình cảm có nhiều loại lắm anh ạ, nhưng tình yêu chỉ có 1 thôi. Nếu anh chỉ có tình cảm với em, thì mình sẽ lại đi theo vết xe đổ của Nhung, anh sẽ lại ra ngoài tìm cái mới mẻ, còn em lại buồn rầu và dễ dàng rơi vào vòng tay người khác.

- Anh hứa sẽ không như thế nữa. Chuyện của Nhung đã dạy cho anh một bài học. Em nghĩ anh sẽ mắc sai lầm lần thứ 2 sao?

- Anh không hiểu. Vấn đề là khi anh không yêu hết lòng, anh rất dễ buông mình.

- Vậy, em có hết lòng với anh không?
 

vannguyen1994

Active member
Nhanh thật đấy các bác, viết truyện này từ bên web webtretho sang đây từ năm 2021. Đến bây giờ cũng được gần 2 năm.
 

vannguyen1994

Active member
“Nhưng tôi biết, tôi cứ tấn công như vũ bão, nàng sẽ chẳng thể trụ nổi lâu. Nàng quá ít va chạm xã hội và kinh nghiệm ứng phó với những thằng lõi đời như tôi. Nàng đã gần như con cá nằm trên thớt”

Đọc đoạn này sao mà thấy quen thế. Truyện gì mà giống đời thực vậy. Nhân vật nam này chẳng hiểu được thế nào là yêu đâu… ng ta muốn ngủ với mình chưa chắc đã yêu mình… haizzz. Có chinh phục đc Ngọc rồi thì hắn cũng chán rồi gạt Ngọc ra khỏi cuộc đời rồi đi săn tiếp thôi
Sai, nhân vật nữ tên là Thu. Ông toimuonduocyeu có phải gay đâu mà đi lên giường với đàn ông con trai. Còn tại sao mai fen dám khẳng định ông toimuonduocyeu chưa bao giờ biết yêu ai. Theo em nghĩ, cá nhân em nghĩ nhé chứ em không dám khẳng định bởi em không phải ông toimuonduocyeu. Ông toimuonduocyeu yêu nhất Huệ ở đầu truyện, còn cũng có thể là Thu hay Nhung. Nhưng Thu gần với sự ngưỡng mộ hơn, còn suy nghĩ của ông toimuonduocyeu với Nhung rất ít khi được miêu tả nên em không chắc chắn. Riêng vợ trước của ông toimuonduocyeu, tên là My thì phải. Em thấy ông toimuonduocyeu có vẻ ghét My. Truyện cũng không nói rõ nên em không biết.
Thì đây là truyện hồi ký của ông toimuonduocyeu nên phải giống với đời thật chứ.
 

vannguyen1994

Active member
Y như ng cũ của tôi, là một kẻ ích kỷ chỉ biết thu lợi về mình mà coi thường tất cả mọi người xung quanh, đối xử tệ bạc với những người đã giúp đỡ hắn… thật kinh khủng…
Ông toimuonduocyeu cũng là nạn nhân, điều ông toimuonduocyeu muốn là sự quan tâm và sự yêu thương. Nhưng vì ông ấy xấu và nghèo, nên những người xung quanh khinh thường, xa lánh ông ấy.
Những chuyện ông toimuonduocyeu làm, dưới con mắt của người khác có thể đúng có thể sai. Nhưng như em đã từng nói, ông toimuonduocyeu cũng là nạn nhân của cái xã hội trọng vật chất, trọng tiền bạc, trọng hình thức này. Điều ông toimuonduocyeu muốn là sự quan tâm và sự yêu thương. Nhưng người xung quanh lại khinh thường, xa lánh ông ấy nên ông ấy mới phải làm như vậy. Giống như 1 cách để trả thù vậy. Chính vì vậy em đồng cảm với ông toimuonduocyeu.
 

vannguyen1994

Active member
Nói gì thì nói, em đăng truyện của ông toimuonduocyeu lên mạng. Chắc cũng có vài người quen nhận ra ông ấy rồi.
 

vannguyen1994

Active member
Hằng hít một hơi, thở dài rồi quay sang phía tôi.

- Em muốn thành thật với anh.

Tôi quay sang nàng. Tôi cũng biết, nàng yêu tôi, nhưng hết lòng...tôi không chắc. Dù vậy, tôi ước gì điều tôi nghĩ là không đúng. Nhưng tôi đã sẵn sàng nghe nàng nói.

- Em yêu anh, nhưng... em là người có nhu cầu tình dục cao. Anh cũng biết, em sẽ không giữ được mình.
 

vannguyen1994

Active member
Gửi anh toimuonduocyeu, viết xong chuyện này em muốn có mấy câu muốn nói với anh. Hy vọng anh đọc được, đây là lý do vì sao em copy chuyện của anh.
 
Top
Tắt Quảng Cáo