Trithuc_dam
Active member
Hi mọi người,
Mình là nam, nhưng cũng k tìm ONS hay FWB gì cả. Chỉ đơn giản là muốn share tâm trạng vào một ngày trời cũng có vẻ hiểu lòng người.
Mình và cô ấy yêu nhau được 2 năm, rất chân thành và có nhiều dự định. Tụi mình đã bàn bạc sẽ chuẩn bị cho đám cưới từ tháng 12 năm trước thêm với dự định xây một ngôi nhà nhỏ ấm cúng của hai đứa vào cuối năm nay. Ấy vậy mà mọi thứ dần thay đổi, mà lại xuất phát từ nội tại MQH.
Mình dần nhận ra cô ấy bị mất kiểm soát khi tranh cãi, nhất là việc tự làm đau bản thân như dùng kéo đâm tay hay đập đầu vào tường. Mình thì xót người yêu cùng với shock do trước giờ mình ghét bạo lực và không bao giờ đánh ai, vậy mà nhìn người yêu mình đầy thương tích. Mình không chịu được.
Hơn 1 năm từ lúc mình nhận ra sự bất thường ấy. Khuyên răn có, giận dữ có, thậm chí xin em đừng như vậy nữa cũng có. Mình biết em có vấn đề về rối loạn lo âu. Nhưng thật sự mình không thể lúc nào cũng bên cạnh em (mình đã kéo em về ở nhà mình để tiện chăm sóc). Chỉ cần một chút im lặng của mình mà không thông báo với em (đt hết pin, không check notif,...) là mình biết sẽ có chuyện chẳng lành ở nhà.
Thời điểm hiện tại, mình không biết phải làm gì hơn. Mình đã nói chia tay, em khóc, em giận dữ và luôn hỏi "sao anh không cố để nhường nhịn em một chút nữa". Mình đã hết sức rồi.
Mình là nam, nhưng cũng k tìm ONS hay FWB gì cả. Chỉ đơn giản là muốn share tâm trạng vào một ngày trời cũng có vẻ hiểu lòng người.
Mình và cô ấy yêu nhau được 2 năm, rất chân thành và có nhiều dự định. Tụi mình đã bàn bạc sẽ chuẩn bị cho đám cưới từ tháng 12 năm trước thêm với dự định xây một ngôi nhà nhỏ ấm cúng của hai đứa vào cuối năm nay. Ấy vậy mà mọi thứ dần thay đổi, mà lại xuất phát từ nội tại MQH.
Mình dần nhận ra cô ấy bị mất kiểm soát khi tranh cãi, nhất là việc tự làm đau bản thân như dùng kéo đâm tay hay đập đầu vào tường. Mình thì xót người yêu cùng với shock do trước giờ mình ghét bạo lực và không bao giờ đánh ai, vậy mà nhìn người yêu mình đầy thương tích. Mình không chịu được.
Hơn 1 năm từ lúc mình nhận ra sự bất thường ấy. Khuyên răn có, giận dữ có, thậm chí xin em đừng như vậy nữa cũng có. Mình biết em có vấn đề về rối loạn lo âu. Nhưng thật sự mình không thể lúc nào cũng bên cạnh em (mình đã kéo em về ở nhà mình để tiện chăm sóc). Chỉ cần một chút im lặng của mình mà không thông báo với em (đt hết pin, không check notif,...) là mình biết sẽ có chuyện chẳng lành ở nhà.
Thời điểm hiện tại, mình không biết phải làm gì hơn. Mình đã nói chia tay, em khóc, em giận dữ và luôn hỏi "sao anh không cố để nhường nhịn em một chút nữa". Mình đã hết sức rồi.