• Xamvn đã chuyển sang Xamvn

    Nhóm share hàng, và bốc phốt hàng lởm 👉 checkerviet

Tình dục - nuôi dưỡng mà cũng giết chết tình yêu (Câu chuyện của một thằng đàn ông hư hỏng).

vannguyen1994

Active member
Nàng nheo mũi nhõng nhẽo với anh chàng, nũng nịu đáp trả

- Quan trọng gì đâu. Đón nhau bằng trái tim mà.

Đầu tôi như bị beng một cái rất đau. Bác bán nước thì ngồi cười phá lên

- 2 cô chú nói chuyện giống nhau thế, cứ như là từ một mẹ sinh ra ý.

- Sao thế được bác, sinh ra từ một mẹ sao mà lấy nhau được.

- Ơ ai nói lấy cậu đấy, nhận vơ quá - nàng dùng trán mình cộc vào trán cậu ta trêu chọc.
-
Không lấy tớ thì lấy ai? Chỉ có tớ mới xứng với cậu thôi - Chàng ta véo má nàng rồi lại hôn nhẹ lên môi nàng cưng nựng.

Tôi gần như phát điên thấy họ âu yếm tình cảm với nhau như vậy. Cái gì mà chỉ có cậu ta mới xứng đáng, cậu ta là cái thá gì chứ, cùng lắm chỉ có gương mặt đẹp. Tôi không tin trên đời có nhiều người đa tài như tôi. Chàng ta còn trẻ như vậy, có thể có những tài gì, có thể làm được gì cho nàng chứ. Cắt dòng suy nghĩ của tôi là lời chào của nàng:

- Bọn em về trước đây. Chào thầy nhé - Nàng không hỏi tôi đến đây làm gì. Nàng thừa biết. Thậm chí tôi còn nghĩ, không biết cuộc gặp mặt tưởng chừng như vô tình này có phải do nàng sắp xếp để tôi chứng kiến mà từ bỏ hay không.

- Đi. Chào anh Tiến. Gặp lại anh sau nhé - Chàng trai tiếp lời nàng rồi quay sang tiếp tục tíu tít với nàng

- Đi về đi, mẹ tớ làm nem cua bể cậu thích đấy.

Tôi gật đầu chào rồi nhìn theo bước chân họ rời đi. Họ tay nắm tay dung dăng dung dẻ trên đường. Trông nàng vui lắm, ríu rít nói cười với chàng ta. Thỉnh thoảng chàng ta kéo nàng sát lại gần ôm ngang vai nàng. Thỉnh thoảng chàng ta tiến lại gần hôn lên mái tóc nàng. Họ không ngần ngại trao nhau những cử chỉ thân mật ôm ấp, hôn môi.

- Nhìn đôi trẻ đến tôi cũng muốn yêu thêm lần nữa - Bác bán nước lại bình luận.

Tôi nhìn họ đi khuất dần về phía đầu đường. Tôi lấy xe đuổi theo, đi sau họ quan sát. Họ vẫn tíu tít kể chuyện nói cười. Có lúc đuổi bắt trêu đùa nhau, có lúc tình cảm dịu dàng với nhau. Tôi theo họ đến trước một ngôi nhà nhỏ gần Giảng Võ. Người ra mở cửa là một phụ nữ trung niên. Bà ta nhìn thấy họ thì ríu rít mừng rỡ:

- Thu đấy à, vào đi con. Hôm trước bác làm mứt gấc gửi mẹ, con ăn thử chưa?

- Dạ con chào bác. Mứt ngon lắm bác ạ. Con ăn hết một nửa rồi. Còn phải làm gì không ạ?

- Không phải làm gì hết. Bác vừa rán nem xong rồi. Nhiệm vụ là ăn hết chỗ nem đấy thôi. Bác pha cả bát nước mắm không tỏi cho con rồi đấy.

- Còn nhiệm vụ nữa là lấy tớ - chàng trai nói chen vào.

- Lấy cái đầu cậu ý - nàng giơ tay cốc lên trán cậu ta.
 

vannguyen1994

Active member
Họ đi vào nhà mà tôi vẫn cảm giác nghe thấy tiếng nói cười vui vẻ. Cảnh gia đình hạnh phúc, tình yêu viên mãn đó, tôi cũng đã từng mơ ước nhưng chưa bao giờ chạm được tới. Tôi càng khó chịu, thất vọng và ganh ghét. Tại sao ông trời lại bất công, tại sao trên đời lại có những con người may mắn đến thế. Tại sao có người có tất cả, còn có người không có gì trọn vẹn như tôi. Tôi điên cuồng ghen tị với hạnh phúc của họ. Nàng không thể là của ai khác ngoài tôi. Tôi không thể để mất nàng được. Chỉ có thằng điên mới không cố gắng để chiếm lấy nàng. Người yêu thì sao chứ? Ngay cả đã kết hôn rồi tôi cũng không từ bỏ ý định chinh phục nàng. Chẳng phải tôi cũng đã từng có một đời vợ sao?

Tôi gần như không thể giữ được bình tĩnh, phóng xe như một thằng vừa nốc thuốc kích thích trên đường. Hình ảnh họ gần gũi yêu đương nhau ám ảnh tôi không dứt. Cả chiều hôm đó tôi không làm được việc gì nên hồn. Cả đêm đó tôi cứ dằn vặt thao thức, tôi phải làm gì để có được nàng? Thằng con trai kia đúng là rất có điều kiện, đúng là hợp đôi với nàng, nhưng thế thì sao? Nó cũng chỉ là một thằng trẻ con mặt búng ra sữa, làm sao có thể so sánh với người từng trai như tôi, làm sao đa tài hiểu biết nhiều lĩnh vực như tôi. Hơn nữa, ở công ty tôi được mọi người trong vọng. Rất nhiều đại lý khen tôi lên mây. Tôi chắc chắn mình là một người nổi trội. Và tôi biết, tôi chắc chắn là một người tình tuyệt vời. Tôi tin là nếu có cơ hội, nàng cũng sẽ không dứt được khỏi những mê mệt tôi đem đến cho nàng. Nhưng nàng không giống những đại lý, những người phụ nữ mà tôi từng gặp. Nàng không dễ dãi, thậm chí tôi còn có cảm giác nàng rất giữ kẽ trong quan hệ khác giới. Hình như, nàng muốn dành tất cả bản thân mình cho một mình chàng ta thôi. Tôi thật sự không ngờ, với những gì tôi biết về nàng, nàng lại thản nhiên biểu lộ những cái ôm, những nụ hôn với cậu ta ngay chốn đông người như vậy.

Cơn ghen đang hành hạ tôi điên cuồng. Tôi cần phải giải toả. Tôi nhắn tin cho Dung muốn gặp mặt. Hôm sau tôi xin nghỉ ốm, và đợi Dung ở nhà (lúc này tôi đã thuê nhà ở ngoài một mình). Tôi đặt hết sự thèm thuồng khát khao với nàng trên người Dung, tưởng tượng rằng tôi đang được thưởng thức thân thể ngọc ngà của nàng. Cảm xúc tột đỉnh và lần đầu tiên tôi có một cám giác thật khác. Một cảm giác thoả mãn ngập tràn không phải thể xác mà là trong tâm hồn. Tôi lờ mờ đoán rằng đó chính là hạnh phúc thật sự. Tôi yêu Thu quá mất rồi. Tôi phải làm gì? Tôi sẽ chết mất nếu nàng thuộc về người khác.
 

vannguyen1994

Active member
Thấy tôi có phản ứng khác lạ, Dung châm một điếu thuốc, nằm bên cạnh hỏi chuyện:

- Trông anh rất giống như đang thất tình. Phải lòng cô nào rồi à?

Tôi cũng châm một điếu rồi suy tư, không trả lời Dung ngay.

- Vừa rồi anh rất khác. Em rất thích. Có phải anh nghĩ em là cô ấy không?

Tôi vẫn không trả lời, chỉ đốt thuốc. Trang cũng rít một hơi thở ra lùm khói rồi cảm thán:

- Chà em rất tò mò muốn biết ai mà lại có thể khiến thầy Tiến của chúng ta tương tư như thế này.

Tôi quay sang nhìn Dung, tôi không muốn nghĩ nữa, nếu không tôi sẽ điên mất. Tôi quần nhau với Dung mệt nghỉ cả ngày hôm đó như một liều thuốc phiện giúp tôi không phải nghĩ đến Thu. Trái với sự đau khổ của tôi, thì Dung lại rất khoái chí vì nàng nghĩ dù tôi dành tình cảm cho người khác nhưng vẫn không thể cưỡng lại sự hấp dẫn của cơ thể nàng.
 

Legrottaglie

Well-known member
Thấy tôi có phản ứng khác lạ, Dung châm một điếu thuốc, nằm bên cạnh hỏi chuyện:

- Trông anh rất giống như đang thất tình. Phải lòng cô nào rồi à?

Tôi cũng châm một điếu rồi suy tư, không trả lời Dung ngay.

- Vừa rồi anh rất khác. Em rất thích. Có phải anh nghĩ em là cô ấy không?

Tôi vẫn không trả lời, chỉ đốt thuốc. Trang cũng rít một hơi thở ra lùm khói rồi cảm thán:

- Chà em rất tò mò muốn biết ai mà lại có thể khiến thầy Tiến của chúng ta tương tư như thế này.

Tôi quay sang nhìn Dung, tôi không muốn nghĩ nữa, nếu không tôi sẽ điên mất. Tôi quần nhau với Dung mệt nghỉ cả ngày hôm đó như một liều thuốc phiện giúp tôi không phải nghĩ đến Thu. Trái với sự đau khổ của tôi, thì Dung lại rất khoái chí vì nàng nghĩ dù tôi dành tình cảm cho người khác nhưng vẫn không thể cưỡng lại sự hấp dẫn của cơ thể nàng.
Đọc k còn được cuốn như ban đầu :(
 

vannguyen1994

Active member
Hôm sau là cuối tuần, tôi nhận được tin nhắn của một đồng nghiệp ở công ty: Vân. Nàng hơn tôi 6 tuổi nhưng cũng có ý với tôi. Nàng không đẹp nhưng ăn nói khéo léo. Nàng đã có chồng và sinh được một cô con gái, nhưng khi có bầu, nàng bị cảm và sinh ra cháu bé bị thiểu năng. Khỏi cần phải trình bày nhiều, tôi cũng biết nàng có một gia đình không hạnh phúc. Có lẽ một phần là do đứa con khiến cuộc hôn nhân của nàng bế tắc, vì nghe nói nàng không sinh được nữa. Chồng nàng theo như nàng kể, là người tử tế, dù nàng không thể sinh con nữa nhưng cũng vẫn yêu thương gia đình, không lăng nhăng bồ bịch. Tuy vậy chồng nàng không tâm lý, không biết xoa dịu nàng lại rất khô khan. Hàng ngày sống với người chồng ít nói, chăm sóc đứa con không chịu lớn, nàng rất mệt mỏi và chán nản. Tôi hiểu, nàng thiếu thốn tình cảm. Vì vậy nàng rất gần gũi với tôi, vì tôi tâm lý lại khéo ăn nói. Trước mặt mọi người chúng tôi như một cặp bài trùng làm việc ăn ý như chi em thật sự. Tôi cũng gọi nàng là "chị" xưng "em". Nhưng tôi biết, nàng mong chờ hơn thế ở tôi. Trước hết là sự cảm thông và chia sẻ như một người bạn tri kỷ. Sau đó, thầm kín là chuyện chăn gối. Khi nàng kể về người chồng khô khan của mình, tôi hiểu nàng ngầm nói rằng anh ta kho khan trong cả chuyện vợ chồng. Dù vậy, tôi cũng chưa bao giờ chạm đến nàng. Dù sao, chúng tôi cũng làm việc chung, tôi không muốn có chuyện phức tạp. Hơn nữa, nàng cũng không phải là người đẹp đến nỗi khiến tôi bất chấp dị nghị trong công ty.

Vân nhắn tin hỏi thăm tôi ốm đau ra sao, rằng ở công ty hôm trước có vài việc quan trọng xảy ra vậy mà tôi không có mặt. Thật lòng mấy ngày qua tôi cung không quan tâm lắm đến chuyện công ty, vì tôi đang mải nghĩ đến Thu. Nhưng vì tôi đang rất hy vọng trong vài năm tới tôi sẽ được cất nhắc thăng chức lên lãnh đạo, nên tôi cũng rất tò mò không biết chuyện gì xảy ra và có ảnh hưởng đến mình không. Vân nhắn tin như vậy, tôi đoán có lẽ có liên quan đến tôi. Tôi trả lời Vân lịch sự rồi hỏi có chuyện gì. Vân nói chuyện này không bàn qua điện thoại được, nên muốn đến nhà thăm tôi và tiện thể nói chuyện luôn. Tôi đồng ý. Bỗng dưng tôi có cảm giác Vân đang cố tình tạo ra tình huống để chúng tôi ngã vào nhau.

Sự đau khổ tôi đang phải chịu đựng vì chuyện với Thu khiến tôi điên dại như muốn phá đời. Tôi muốn nếm trải vợ của người khác, cái cảm giác mình cướp được vật đã là của người ta, có lẽ sẽ xoa dịu tôi phần nào. Vì vậy, tôi cũng sẵn sàng nếu Vân mở lời.

Tôi dọn qua loa nhà cửa, trải lại ga giường thơm tho rồi đặt một bông hồng trên giường trong trường hợp cần dùng đến. Tôi mặc quần đùi và áo phông mỏng. Đúng, hình như tôi không đẹp trai nhưng trông rất kích. Có tiếng chuông cửa. Tôi bình thản ra mở. Vân nhìn thấy tôi thì hơi sững người, rồi bình luận:
 

vannguyen1994

Active member
- Chưa bao giờ thấy thầy Tiến ăn mặc bỗ bã thế này.

- Nếu chị muốn thì lúc nào cũng có thể nhìn thấy - Tôi gợi mở.

- Thầy nói thế người ta hiểu lầm đấy.

- Kệ người ta, chị hiểu thế nào mới là quan trọng.

Vân không nói gì tiếp theo. Tôi biết, nàng đã nhận được tín hiệu. Vấn đề bây giờ là nàng có dám đưa chân hay không thôi.
Tôi đưa tay chạm nhẹ trên eo Vân như để hướng nàng vào nhà. Bình thường thì đó chỉ là một cử chỉ gallant, nhưng tôi cảm nhận Vân giật bắn. Tôi biết, nàng sắp không kìm được mình. Tôi rót nước cho Vân, rồi ngồi đối diện thoải mái. Tôi thoáng thấy nàng nhìn xuống phía thân dưới của tôi rồi rất nhanh cố gắng đảo mắt nhìn lên mặt tôi. Trông nàng hơi lúng túng. Tôi cười thầm. Phụ nữ thật buồn cười, có những ham muốn tầm thường nhưng lại cố tỏ ra thanh cao.

- Nhà thầy cũng thoải mái nhỉ.

- Chị muốn đi thăm quan một lượt không?

- Ừ cũng được.

Tôi dẫn nàng qua xem phòng bếp, toilet rồi vào phòng ngủ. Khi nàng nhìn thấy trên giường để một bông hồng, nàng gần như bất động. Và chuyện gì xảy ra sau đấy có lẽ tôi không cần phải nói nhiều.
 

vannguyen1994

Active member
Tôi dẫn nàng qua xem phòng bếp, toilet rồi vào phòng ngủ. Khi nàng nhìn thấy trên giường để một bông hồng, nàng gần như bất động. Và chuyện gì xảy ra sau đấy có lẽ tôi không cần phải nói nhiều. Tôi không phải lo gì về tránh thai vì tôi biết nàng không thể sinh con. Tôi cũng biết nàng là gái ngoan nên cũng không chung chạ với ai khác. Vì vậy, tôi rất thoải mái và yên tâm.

Xong việc, nàng nằm vật ra cạnh tôi.

- Chị đói đến thế cơ à? - Tôi hỏi trêu nàng

- Đây là lần đâu tiên tôi biết thế nào là lên đỉnh.

Tôi ngạc nhiên nhỏm dậy chống tay lên nhìn nàng. Nàng đưa tay vuốt vuốt vô định trên mặt tôi:

- Sau khi sinh con Linh, chúng tôi không quan hệ nữa. Mà trước đó, anh ấy cũng chưa bao giờ thoả mãn tôi, anh ấy không bao giờ dạo đầu. Tôi cũng từng nghĩ cuộc đời một người đàn bà như tôi thế là hết. Tôi không bao giờ nghĩ đến việc chung đụng với ai khác hay lấy người khác vì anh ấy là một người chồng tốt, người bố tốt. Mà tôi cũng chẳng có cảm hứng với ai. Cho đến khi Tiến xuất hiện. Ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy Tiến, tôi đã muốn chuyện này. Tôi đã rất xấu hổ với bản thân mình. Nhưng ngày qua ngày, chúng mình nói chuyện tâm đầu ý hợp, Tiến biết quan tâm để ý đến người khác, lại tâm lý. Tôi nghĩ mình cũng chẳng làm gì sai khi có một tri kỉ. Nhưng tôi không ngờ, người đàn bà tầm thường trong tôi cứ ngày một kêu gào khi thấy Tiến. Toi biết Tiến cũng là người đàng hoàng nên chẳng bao giờ có ý định phá hoại gia đình Tiến. Chỉ là dạo này tôi biết gia đình Tiến tan vỡ... nhiều lúc tôi cũng rất cần được giải toả...Tôi rất tin Tiến.

- Em hiểu.

- Nhưng chỉ hôm nay thôi. Sau hôm nay, cứ coi như không có chuyện gì được không?
 

vannguyen1994

Active member
Tôi nhìn Vân, thấy thật nực cười. Phụ nữ vẫn là phụ nữ. Tôi vẫn cố diễn bộ mặt cảm thông và thương xót. Chúng tôi vần nhau 1 lần nữa. Vân gào thét và thốt ra những lời tục tĩu khi phần con xâm chiếm hết cả đầu óc nàng, trái ngược hẳn với hình ảnh "chị Vân" đứng đắn chững chạc hàng ngày.
Sau cơn mây mưa, chúng tôi nằm trên giường. Vân lấy chăn che thân thể trần trụi của mình. Có lẽ ý thức của nàng đã bắt đầu trở lại. Tôi rít một hơi thuoc rồi buông lời hỏi:

- Ở công ty hôm qua có chuyện gì vậy?

- À, có một lãnh đạo tập sự được cử từ nước ngoài về, sẽ làm việc tại chi nhánh Hà Nội trong 6 tháng. Nghe nói cậu ta còn rất trẻ, có thành tích học tập xuất sắc và rất được lòng ban lãnh đạo ở hội sở chính. BLĐ muốn đào tạo cậu ta thành lãnh đạo tại Việt Nam. Cậu ta chưa tốt nghiệp đại học nhưng nghe nói rất có tiếng ở Mỹ với những dự án và ý tưởng táo bạo. Tôi nghĩ sẽ ảnh hưởng đến Tiến. Chẳng phải Tiến cũng nhắm đến cái vị trí trưởng chi nhánh trong mấy năm tới sao? (Trưởng chi nhánh của công ty tôi mới nghỉ việc. Hiện tại chi nhánh Hà Nội do TGĐ chỉ đạo trực tiếp, nhưng ông rất ít khi có mặt tại VN)

Tôi trầm tư suy nghĩ một chút, rít thêm một vài hơi.

- Tại sao lại có một thằng oắt con từ trên trời rơi xuống như thế? Chưa tốt nghiệp đại học thì lãnh đạo thế chó nào được - Tôi hơi mất bình tĩnh vì cảm thấy cuộc sống thật không công bằng. Tôi cố gắng bao nhiêu năm qua mà không bằng 1 thằng nhóc con chưa tốt nghiệp, chưa có kinh nghiệm làm việc, chỉ học giỏi sao?

- Tôi cũng không rõ lắm. Thứ 2 cậu ta sẽ đến ra mắt.

- BLĐ không sợ những người làm việc lâu năm phật ý mà bỏ việc sao? Một thằng nhãi ranh thì nói ai nghe?

- Tôi cũng nghĩ ở cái chi nhánh này, chỉ có Tiến là thích hợp để làm trưởng chi nhánh, cả đại lý và nhân viên đều nể phục.

Tôi hơi xuôi xuôi về lời khen của Vân. Tôi cũng tự trấn an mình, có lẽ đó chỉ là lời đồn. BLĐ không ngu ngốc giao cả một thị trường quan trọng cho một thằng sinh viên không có kinh nghiệm. Có khi, thằng nhãi đó chỉ là thực tạp sinh thôi cũng nên. Tôi chắc chắn sẽ khiến nó bẽ mặt. Ở cái chi nhánh này, tôi là người có uy tín nhất.

Vân tắm rửa qua loa rồi ra về. Nàng nói từ tuần sau, chúng tôi cứ coi như chưa có ngày hôm nay. Tôi không chắc lắm, tôi nghĩ chính nàng sẽ tìm đến tôi, sớm thôi.
 

vannguyen1994

Active member
Tôi dành ngày chủ nhật để đi mua sắm quần áo mới, cắt tóc tỉa tót lại một chút. Tôi muốn xuất hiện đĩnh đạc nhất trước mặt thằng nhóc đó. Tôi không thể bỏ bao công sức ra cho người khác hưởng.
Tôi tình cờ nhìn thấy Thu đứng lớ ngớ ở khu Tràng Tiền. đang định dừng xe bắt chuyện với nàng và gợi ý làm xe ôm cho nàng nếu nàng cần đi đâu đó, thì thằng bạn trai của nàng xuất hiện, trên tay cầm 2 cây kem ốc quế. Nàng vui sướng đón lấy một cây và tiện thể cắn trộm một cái phía bên cây còn lại. Thằng kia nhìn nàng đầy âu yêm, cộc trán nó và trán nàng rồi họ vừa dắt tay nhau đi vừa ăn kem. Tôi thèm cái cảm giác mình là người đang nắm tay nàng kia.
Trông khuôn mặt nàng rạng rỡ niềm vui sướng và hạnh phúc. Thỉnh thoảng, họ quay sang thể hiện tình yêu bằng một cái hôn, hoặc một cái gạt tóc. Tôi bị cuốn hút bởi nét rạng rỡ của nàng, cứ thế đi theo 2 người họ. Họ rẽ vào con phố bán sach gần đó. Tôi cũng gửi xe và vào cùng một hàng. 2 người họ chẳng nói gì với nhau, mỗi người lật mở xem thử những quyển sách quyển truyện bắt mắt mình nhất. Tôi đứng ở một góc khuất, cứ say sưa ngắm nàng. Trông nàng tuyệt đẹp, dịu dàng và cao sang.
Chính tôi cũng mất dấu thời gian như họ, chỉ khi thấy họ hò nhau trả tiền, tôi mới biết mình đã ở trong cửa hàng sach đó 1 tiếng đồng hồ. Tôi thấy họ rẽ vào một quán nước gần đó nên cũng không lấy xe mà chờ họ yên vị rồi vào ngồi ở một chỗ khuất có thể quan sát họ mà không để bị phát hiện. Quán nước họ vào có một ghế salon dài dành cho 2 người. Thằng kia gọi 2 cốc mãng cầu bơ. Bây giờ tôi mới biết thức uống yêu thích của nàng. Họ ngồi xuống ghế, chẳng nói gì với nhau, thản nhiên cởi giầy, cho chân lên ghế, lấy lưng người kia làm điểm tựa mà dựa vào. Mỗi người một quyển truyện say sưa đọc. Khi thức uống được mang ra, nàng thay đổi tư thế, ngồi tựa lưng thoải mái vào lòng thằng kia. Thỉnh thoảng, thằng kia đưa tay lật trang sach, rồi tiện thể vuốt vuốt tóc nàng hoặc hôn hờ trên tóc nàng. Thỉnh thoảng nàng đưa tay với cốc nước mút một cái rồi lại đưa cho thằng kia hút một cái. Trông họ giống một cặp vợ chồng tao nhã uống nước đọc sach một ngày cuối tuần đẹp trời.
 

vannguyen1994

Active member
Trong lòng tôi quặn lên một cơn day dứt. Tôi muốn trở thành người đàn ông đó. Tôi muốn được chạm vào nàng như thế, muốn vuốt ve mái tóc ấy, muốn có thể hôn nàng bất cứ lúc nao. Tôi ghen điên tiết nên quyết định ra về vì không muốn chứng kiến thêm nữa. Tôi phải làm gì để cướp lại nàng. Trên đời này sẽ không bao giờ có người thứ 2 hoàn hảo như thế. Nếu đã cho tôi gặp nàng, sao còn bắt tôi phải chứng kiến nàng thuộc về người khác? Tôi không cam lòng.

Với sự sục sôi khó chịu khi không biết làm gì để không vuột mất nàng, tôi dành hết tâm sức để nghĩ ra những chieu trò hạ bệ thằng nhóc lãnh đạo tập sự ngày hôm sau. Rõ ràng tôi có uy tín với đại lý, tôi chỉ cần ra oai cho nó thấy người thật sự lãnh đạo ở đây là tôi. Có lẽ BLĐ cấp cao thấy vậy sẽ nghĩ lại và cất nhắc tôi, một người đã làm việc và cống hiến cho công ty trong một thời gian dài, có uy tín, có trình độ và rất hiểu biết.

Tôi đến công ty lúc 7 rưỡi để chuẩn bị kĩ càng vì thứ 6 tuần trước tôi nghỉ. Tôi check e-mail và được biết rõ hơn về "lãnh đạo tập sự" này. Theo đó, nó được học bổng toàn phần của tập đoàn, học tập xuất sắc nên thay vì phải học trong 4 năm, nó có lẽ sẽ nhận bằng sau 2 năm rưỡi. Lý do nó được học bổng là vì nó đã gửi một bản kiến nghị tái cơ cấu nhân sự và mô hình kinh doanh cho TGĐ. TGĐ đã rất hứng thú và gặp riêng nó một buổi. Nó đã trình bày ý tưởng của mình và ngay lập tức được TGĐ thâu nạp làm nòng cốt lãnh đạo tương lai. Công ty đài thọ toàn bộ chi phí học hành ăn ở, thậm chí còn phát lương như người đi làm với chức danh lãnh đạo. Trong khoảng thời gian nó đi học, nó cũng tham gia tư vấn cho BLĐ cấp cao về quản lý tài chính và tổ chức doanh nghiệp, tạo ra những bước chuyển và nâng cao hiệu quả kinh doanh. Có lẽ năng lực của nó không tệ, nhưng tôi lại có cảm giác tất cả chỉ là sách vở. Tôi tuyệt đối tin tưởng vào khả năng thuyết phục của mình, sẽ ăn đứt thằng oắt con này. Chẳng qua là tôi không có cơ hội đối thoại với TGĐ. Nghĩ vậy tôi càng cảm thấy uất ức.
 

Legrottaglie

Well-known member
Trong lòng tôi quặn lên một cơn day dứt. Tôi muốn trở thành người đàn ông đó. Tôi muốn được chạm vào nàng như thế, muốn vuốt ve mái tóc ấy, muốn có thể hôn nàng bất cứ lúc nao. Tôi ghen điên tiết nên quyết định ra về vì không muốn chứng kiến thêm nữa. Tôi phải làm gì để cướp lại nàng. Trên đời này sẽ không bao giờ có người thứ 2 hoàn hảo như thế. Nếu đã cho tôi gặp nàng, sao còn bắt tôi phải chứng kiến nàng thuộc về người khác? Tôi không cam lòng.

Với sự sục sôi khó chịu khi không biết làm gì để không vuột mất nàng, tôi dành hết tâm sức để nghĩ ra những chieu trò hạ bệ thằng nhóc lãnh đạo tập sự ngày hôm sau. Rõ ràng tôi có uy tín với đại lý, tôi chỉ cần ra oai cho nó thấy người thật sự lãnh đạo ở đây là tôi. Có lẽ BLĐ cấp cao thấy vậy sẽ nghĩ lại và cất nhắc tôi, một người đã làm việc và cống hiến cho công ty trong một thời gian dài, có uy tín, có trình độ và rất hiểu biết.

Tôi đến công ty lúc 7 rưỡi để chuẩn bị kĩ càng vì thứ 6 tuần trước tôi nghỉ. Tôi check e-mail và được biết rõ hơn về "lãnh đạo tập sự" này. Theo đó, nó được học bổng toàn phần của tập đoàn, học tập xuất sắc nên thay vì phải học trong 4 năm, nó có lẽ sẽ nhận bằng sau 2 năm rưỡi. Lý do nó được học bổng là vì nó đã gửi một bản kiến nghị tái cơ cấu nhân sự và mô hình kinh doanh cho TGĐ. TGĐ đã rất hứng thú và gặp riêng nó một buổi. Nó đã trình bày ý tưởng của mình và ngay lập tức được TGĐ thâu nạp làm nòng cốt lãnh đạo tương lai. Công ty đài thọ toàn bộ chi phí học hành ăn ở, thậm chí còn phát lương như người đi làm với chức danh lãnh đạo. Trong khoảng thời gian nó đi học, nó cũng tham gia tư vấn cho BLĐ cấp cao về quản lý tài chính và tổ chức doanh nghiệp, tạo ra những bước chuyển và nâng cao hiệu quả kinh doanh. Có lẽ năng lực của nó không tệ, nhưng tôi lại có cảm giác tất cả chỉ là sách vở. Tôi tuyệt đối tin tưởng vào khả năng thuyết phục của mình, sẽ ăn đứt thằng oắt con này. Chẳng qua là tôi không có cơ hội đối thoại với TGĐ. Nghĩ vậy tôi càng cảm thấy uất ức.
Dục vọng, đố kị, tham lam, tất cả những thứ đó làm main mù mắt, có những suy nghĩ lệch lạc, hành động làm giảm giá trị bản thân :(
 

Sư tử Hà Đông

Well-known member
Trong lòng tôi quặn lên một cơn day dứt. Tôi muốn trở thành người đàn ông đó. Tôi muốn được chạm vào nàng như thế, muốn vuốt ve mái tóc ấy, muốn có thể hôn nàng bất cứ lúc nao. Tôi ghen điên tiết nên quyết định ra về vì không muốn chứng kiến thêm nữa. Tôi phải làm gì để cướp lại nàng. Trên đời này sẽ không bao giờ có người thứ 2 hoàn hảo như thế. Nếu đã cho tôi gặp nàng, sao còn bắt tôi phải chứng kiến nàng thuộc về người khác? Tôi không cam lòng.

Với sự sục sôi khó chịu khi không biết làm gì để không vuột mất nàng, tôi dành hết tâm sức để nghĩ ra những chieu trò hạ bệ thằng nhóc lãnh đạo tập sự ngày hôm sau. Rõ ràng tôi có uy tín với đại lý, tôi chỉ cần ra oai cho nó thấy người thật sự lãnh đạo ở đây là tôi. Có lẽ BLĐ cấp cao thấy vậy sẽ nghĩ lại và cất nhắc tôi, một người đã làm việc và cống hiến cho công ty trong một thời gian dài, có uy tín, có trình độ và rất hiểu biết.

Tôi đến công ty lúc 7 rưỡi để chuẩn bị kĩ càng vì thứ 6 tuần trước tôi nghỉ. Tôi check e-mail và được biết rõ hơn về "lãnh đạo tập sự" này. Theo đó, nó được học bổng toàn phần của tập đoàn, học tập xuất sắc nên thay vì phải học trong 4 năm, nó có lẽ sẽ nhận bằng sau 2 năm rưỡi. Lý do nó được học bổng là vì nó đã gửi một bản kiến nghị tái cơ cấu nhân sự và mô hình kinh doanh cho TGĐ. TGĐ đã rất hứng thú và gặp riêng nó một buổi. Nó đã trình bày ý tưởng của mình và ngay lập tức được TGĐ thâu nạp làm nòng cốt lãnh đạo tương lai. Công ty đài thọ toàn bộ chi phí học hành ăn ở, thậm chí còn phát lương như người đi làm với chức danh lãnh đạo. Trong khoảng thời gian nó đi học, nó cũng tham gia tư vấn cho BLĐ cấp cao về quản lý tài chính và tổ chức doanh nghiệp, tạo ra những bước chuyển và nâng cao hiệu quả kinh doanh. Có lẽ năng lực của nó không tệ, nhưng tôi lại có cảm giác tất cả chỉ là sách vở. Tôi tuyệt đối tin tưởng vào khả năng thuyết phục của mình, sẽ ăn đứt thằng oắt con này. Chẳng qua là tôi không có cơ hội đối thoại với TGĐ. Nghĩ vậy tôi càng cảm thấy uất ức.
Y như ng cũ của tôi, là một kẻ ích kỷ chỉ biết thu lợi về mình mà coi thường tất cả mọi người xung quanh, đối xử tệ bạc với những người đã giúp đỡ hắn… thật kinh khủng…
 

vannguyen1994

Active member
Y như ng cũ của tôi, là một kẻ ích kỷ chỉ biết thu lợi về mình mà coi thường tất cả mọi người xung quanh, đối xử tệ bạc với những người đã giúp đỡ hắn… thật kinh khủng…
Không nên nói như vậy, anh chủ topic đáng thương hơn đáng trách. Từ 1 người tay trắng mà anh chủ topic đã có nhà có đất chứng minh anh chủ topic cũng có tài năng. Tôi rất có thiện cảm và đồng cảm với anh chủ topic.
 

Legrottaglie

Well-known member
Không nên nói như vậy, anh chủ topic đáng thương hơn đáng trách. Từ 1 người tay trắng mà anh chủ topic đã có nhà có đất chứng minh anh chủ topic cũng có tài năng. Tôi rất có thiện cảm và đồng cảm với anh chủ topic.
Cách ổng có nhà có xe là nghị lực của ổng => ghi nhận
Nhưng
1. Cách ổng cố chiếm đoạt người khác (khi họ có người yêu và họ đã từ chối rất lịch sự và rõ ràng với ổng) thì cực kỳ đáng trách
2. Cách ổng coi phụ nữ chỉ là thứ thỏa mãn tình dục cho mình (cách ổng ngủ với người khác chỉ vì thỏa mãn tình dục của bản thân ổng, cách ổng vì nhớ 1 cô gái mà dụ 1 người con gái khác ngủ với ổng-cũng chỉ để thỏa mãn nhu cầu của ổng) thì cũng là đáng trách.
3. Cách ổng coi việc ngủ với gái là 1 sự thành công, là 1 thành tựu, là 1 điều đáng tự hào => điều đó khiến ổng thật thảm hại. 1 kẻ chạy thiếu tự tin vào bản thân mà phải lấy mác "ngủ với nhiều cô gái" để thấy rằng mình "đàn ông". Còn có nhiều cách để thể hiện mình đàn ông hơn mà. Right?

Có 1 chi tiết thấy ổng đáng được ghi nhận: đó là cách từ chối cô gái đầu tiên vì cảm giác cô gái ấy chỉ đến với mình vì tình dục, là 1 thứ công cụ thỏa mãn cho cổ. Ổng dám từ chối, điều đó thể hiện lòng tự trọng của ổng.
End!
 

Sư tử Hà Đông

Well-known member
Không nên nói như vậy, anh chủ topic đáng thương hơn đáng trách. Từ 1 người tay trắng mà anh chủ topic đã có nhà có đất chứng minh anh chủ topic cũng có tài năng. Tôi rất có thiện cảm và đồng cảm với anh chủ topic.
Tài giỏi tới mấy cũng ko thể bao biện được bác ah… Với cái kiểu suy nghĩ coi phụ nữ như món hàng để chinh phục, không đạt được thì ghen ghét đố kỵ thì chẳng bênh được đâu bác ơi… Kẻ có lối suy nghĩ như vậy thì hắn chẳng bh cảm nhận được tình yêu đâu bác ah, lúc nào hắn cũng sẽ cho rằng cả thế giới tồi tệ vs hắn trong khi nhân cách của hắn cũng có ra gì đâu. Đây là kẻ ko có trái tim :)
Em ko nói bác thớt đâu, em nói ng trong truyện kìa. Vì chính em đã trót yêu một người có tính cách như vậy ngoài đời :) và hiện tại em vẫn bị tổn thương vì hắn :)
 

vannguyen1994

Active member
Cách ổng có nhà có xe là nghị lực của ổng => ghi nhận
Nhưng
1. Cách ổng cố chiếm đoạt người khác (khi họ có người yêu và họ đã từ chối rất lịch sự và rõ ràng với ổng) thì cực kỳ đáng trách
2. Cách ổng coi phụ nữ chỉ là thứ thỏa mãn tình dục cho mình (cách ổng ngủ với người khác chỉ vì thỏa mãn tình dục của bản thân ổng, cách ổng vì nhớ 1 cô gái mà dụ 1 người con gái khác ngủ với ổng-cũng chỉ để thỏa mãn nhu cầu của ổng) thì cũng là đáng trách.
3. Cách ổng coi việc ngủ với gái là 1 sự thành công, là 1 thành tựu, là 1 điều đáng tự hào => điều đó khiến ổng thật thảm hại. 1 kẻ chạy thiếu tự tin vào bản thân mà phải lấy mác "ngủ với nhiều cô gái" để thấy rằng mình "đàn ông". Còn có nhiều cách để thể hiện mình đàn ông hơn mà. Right?

Có 1 chi tiết thấy ổng đáng được ghi nhận: đó là cách từ chối cô gái đầu tiên vì cảm giác cô gái ấy chỉ đến với mình vì tình dục, là 1 thứ công cụ thỏa mãn cho cổ. Ổng dám từ chối, điều đó thể hiện lòng tự trọng của ổng.
End!
Tài giỏi tới mấy cũng ko thể bao biện được bác ah… Với cái kiểu suy nghĩ coi phụ nữ như món hàng để chinh phục, không đạt được thì ghen ghét đố kỵ thì chẳng bênh được đâu bác ơi… Kẻ có lối suy nghĩ như vậy thì hắn chẳng bh cảm nhận được tình yêu đâu bác ah, lúc nào hắn cũng sẽ cho rằng cả thế giới tồi tệ vs hắn trong khi nhân cách của hắn cũng có ra gì đâu. Đây là kẻ ko có trái tim :)
Em ko nói bác thớt đâu, em nói ng trong truyện kìa. Vì chính em đã trót yêu một người có tính cách như vậy ngoài đời :) và hiện tại em vẫn bị tổn thương vì hắn :)
Anh chủ topic muốn được quan tâm, được yêu thương nên mới làm vậy. Còn anh chủ topic yêu ai, theo tôi nghĩ là Huệ.
 
Top
Tắt Quảng Cáo